Con phố ồn ào, bỗng lắng sâu Mặc cho đời sống vẫn muôn mầu Từ khi em đã đi, rồi vắng Âm ỉ lửa buồn đôi mắt nâu Anh nghĩ mai kia em lại về Như anh mãi nợ nghĩa phu thê Tình ta vun đắp bao ngày ấy Chỉ tạm xa thôi, chẳng cách lìa
Đâu biết tạm xa để càng xa Năm tháng nào phai thêm nhạt nhòa Lẳng lặng nghe mùa chim xây tổ Quặn lòng thơ khóc lặng... tình ta
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét