.feed-links{display:none !important;}

StatCounter

Thứ Tư, 30 tháng 8, 2017

Lẻ một trầm tư

Như giấc mơ một thời, thấp thỏm
Nắng trên cao, gió hát... xa vời 
Cánh đồng mây... sóng chiều ráng đỏ 
Có con thuyền, thả chẳng ra khơi 
 
Rồi cơn mưa cũng thôi bồng bột 
Nắng hững hờ, nắng chẳng còn say 
Vài cơn gió quen đường qua ngõ 
Se sắt... lòng người chợt heo may 
 
Không nắng rám, cạn dần tháng Tám 
Quả bưởi vàng ngủ lịm trên cây 
Có chút nhớ như làn gió thoảng 
Ru hồn trong chiều lá rơi đầy 
 
Trên phố vẫn người, xe tấp nập 
Vẫn ồn ào... Lẻ một trầm tư 
Anh nhớ em, muộn màng, quên tuổi 
Dạ cồn cào như vẫn... từng như...

Thứ Sáu, 18 tháng 8, 2017

Nỗi đau ngọt ngào

 


Nắng mưa là chuyện của trời
Nhớ thương ai cũng chuyện đời mà thôi
Tiếc gì một đóa hoa rơi
Nhạt phai hương sắc, tả tơi giữa dòng...
Còn gì để đợi, để mong
Mười năm, một thoáng hư không cõi trần...!


Em nói... và rồi em đi luôn
Hàng cây ngơ ngẩn, trời rưng buồn
Chiều sao lặng lẽ dài con phố
Như trước giông về, sao thê lương

Anh tập quên... và anh tập quen...
Nhưng bắt đầu sao đây, hỡi em
Đường đông đúc thấy trong lòng vắng...
Nhắm mắt mà đêm vẫn thấy đèn

--------------------------

Hoàng hôn như lửa cháy... thêm dầu
Bùng lên bao nỗi đau tận sâu
Anh muốn cố..., bao lần đã cố...
Mà sao luôn quay lại từ đầu

--------------------------

Gió mang mùa Xuân gieo khắp nơi
Muôn đốm ly ty nở trắng đồi
Đêm qua cũng gió xô từng chập 
Sớm nay, nhìn... như cánh sao... rơi...

Sao em tự ví đóa hoa rơi
Kệ nắng, mưa đi - chuyện của trời
Nhen bao năm... cháy... nay tàn lụi
Anh thấy tim mình thoi thóp... nơi...