Như giấc mơ một thời, thấp thỏm
Nắng trên cao, gió hát... xa vời
Cánh đồng mây... sóng chiều ráng đỏ
Có con thuyền, thả chẳng ra khơi
Rồi cơn mưa cũng thôi bồng bột
Nắng hững hờ, nắng chẳng còn say
Vài cơn gió quen đường qua ngõ
Se sắt... lòng người chợt heo may
Không nắng rám, cạn dần tháng Tám
Quả bưởi vàng ngủ lịm trên cây
Có chút nhớ như làn gió thoảng
Ru hồn trong chiều lá rơi đầy
Trên phố vẫn người, xe tấp nập
Vẫn ồn ào... Lẻ một trầm tư
Anh nhớ em, muộn màng, quên tuổi
Dạ cồn cào như vẫn... từng như...