.feed-links{display:none !important;}

StatCounter

Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

Vô vọng

 


Sẽ chẳng bao giờ anh muốn quên,
Nhưng biết làm sao thôi nhớ em?
Ngày đông lóe nắng, đêm lạnh vắng
Trốn có nổi đâu phút yếu mềm?

Người anh yêu ơi, nơi xa xôi
Lời đã tan bay, gió rã rời
Chỉ còn hơi ấm ngày thu lặng
Neo giữ hồn anh khỏi cuốn trôi

Anh nhớ từ thời anh buông rơi
Tình em là dây níu cuộc đời
Con tim đã lạnh, em nung chảy
Bằng tiếng tin yêu, ánh mắt cười

Vì anh, em cực biết bao nhiêu
Quên cả mùa hoa, trễ chợ chiều...
Đời anh ngang trái? Tình ngang trái?
Lúc mất em rồi, mới biết yêu!

Anh biết em luôn giấu nỗi buồn,
Sẻ vui cho khắp chốn buồn hơn
Chẳng bao giờ nghĩ cho thân phận
Nên chẳng cho anh chút oán hờn

Đêm nay, nhớ em xen chua cay
Thương em bên ấy, mùa đông này
Một màu băng trắng. Tim anh lạnh,
Khát lửa, tìm em sau kiếp nay...

Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

Đêm

Đêm rộng quá,
bóng người chẳng là bao
Anh vẫn muốn thu mình vào nhỏ nữa
Đêm mùa đông.
Trong lòng anh khát lửa
Em ở đâu, lần lữa chẳng quay về?

Đêm dài quá,
có khi nào em nghe
Anh gọi mãi...
Gió bên ngoài hun hút
Mong giấc mơ, mơ dáng hình quen thuộc...
Chợt ngày sang,
lòng tê buốt...
Hoang tàn!

Đêm - sông dài,
mộng tựa chuyến đò ngang
Bờ bên ấy, còn dịu dàng em đợi
Đất khát khô,
mưa chùng chình chẳng tới
Hạt tình yêu vùi mãi chẳng xanh mầm...

Đêm thật gần,
đêm cũng quá xa xăm
Phải đối diện với thăng trầm, hoài vọng...
nhiều khi chẳng rõ mình
là hình,
hay là bóng
Lỡ để tình yêu bay mất rồi.
Vô vọng
nhớ về em...