Sương hay mây thấp lướt ngang nhà
Hiên trước bịn rịn giọt đêm qua
Phải mưa rấm rứt rơi trên mộng
Mà phố ban mai đã ướt nhòa?
Mắt na hé mở ngắm trời xanh
Hơi sương dìu dịu, sớm trong lành
Con nhện níu cành giăng tơ mỏng
Hứng đầy những hạt ngọc long lanh
Tiếng chim gọi nắng rộn vòm cây
Nhà cao lớp lớp chắn chân mây
Phố nhỏ gió về, hương hoa thoảng
Có khoảng hư vô chẳng lấp đầy
Ngày lên, bỡ ngỡ nắng mênh mang
Hàng cây cơm nguội sắp phai vàng
Ai thả lên trời bao nỗi nhớ
Trên làn mây trắng chở Thu sang
Muôn nỗi bâng khuâng buổi giao mùa
Không gian hư ảo tiếng nhặt thưa
Lời ru ai viết chi một nửa
Buồn ở trong tim... giấu chẳng vừa