.feed-links{display:none !important;}

StatCounter

Thứ Năm, 20 tháng 9, 2018

Ngày nao mây trắng về ngang phố
Xin nhớ nhung thôi chạm mắt người
Nụ buồn xanh mãi từ bao thuở
Biết đến Thu nào hóa lá rơi?

Hoang vu, nay phố không còn nắng
Bàng bạc trời Đông, lạnh buốt lòng
Em về khi tiếng đời thinh lặng
Thơ chắc phai rồi trong gió Đông

Giấc mơ, thôi đã như huyền thoại
Mắt biếc vương chi một nét trầm
Thương em, xót một thời xa ngái
Thật gần, tình vẫn mãi xa xăm

Cõi xưa, những con đường thơm thảo
Năm tháng dần thưa, gió vẫn dầy
Chắc gì vương sót lời anh gửi
Khi ước bao lần em ghé đây?

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2018

Day dứt

Chiều Thu yên ắng, sương giăng lạnh
Nắng đã xa hơn, núi đã mờ
Người muốn quên buồn nhưng dư ảnh
Ùa về, day dứt một dòng thơ

Xa xứ, Thu dài hơn mấy sải
Mới bớt xanh thôi, lá chẳng vàng
Hồn anh đã đậm màu tê tái
Thương ngày em nói: đợi em sang

Thứ Năm, 6 tháng 9, 2018

Déjà vu

Cố níu, niềm mơ xa, cứ xa
Hồn bao năm tựa kẻ xa nhà
Chiều thu sương khói che mờ phố
Dấu nhớ in hằn trên lối qua

Mà em qua phố bữa nào đâu
Hoài nhớ, cơn mơ cứ xanh mầu
Làm anh se thắt như từng hẹn
Luôn ngỡ còn đây... đôi mắt nâu

Thứ Ba, 4 tháng 9, 2018

Cô đơn

Con đường càng lúc càng thu nhỏ
Mây đã dày thêm chắn mặt trời
Hoang vu, run lạnh từng cơn gió 
Hét gọi...
Chỉ rừng vọng đáp thôi

Hôm nay sao giống chiều Đông ấy
Anh nhớ em, đi giữa vạn người
Buồn tê như giữa rừng hoang lạnh
Mơ cuối con đường...
Mưa bỗng rơi