.feed-links{display:none !important;}

StatCounter

Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

Khắc khoải

Mẹ nói năm này ít nắng mưa
giông bão... nhờ trời cũng vắng thưa
Này em, có thấy mình vô tội
để đảo điên anh mãi chẳng vừa?

Ai nói mùa thu thường vương buồn
và ai hoài phố lúc tha hương
Nhớ đêm hoa sữa thơm từng lối
chực muốn nao nao dạo phố phường

Bỗng chốc nỗi đau như muộn màng
qua phố buồn trông vệt nắng loang
Một chiều quen quá mà như lạ
gió mềm, khói lẫn vào sương... tan

Muốn hóa loài chim bay tránh đông
về nơi nắng ấm... Buồn mênh mông
vờ như quên dấu thời gian... Lạnh
đủ ngủ quên như tình đang nồng

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

Chạy trốn mùa đông

Cơn mưa đầu đông về trên phố
lạnh lùng, vô cảm tiếng còi xe
có nỗi buồn nhẹ như hơi thở
mượn hạt mưa làm mắt hoen nhòe

Cái rét chưa hẳn là giá lạnh
cũng đủ bồi hồi chút ban sơ
nỗi buồn có bao giờ lấp lánh
dứt day, tiếc nuối đến bây giờ

Mai lại đi về nơi xa ấy
gần phía em thêm một đoạn đường
nhủ thầm ru lòng mình, thôi vậy
thêm lần này nữa, bước tha hương

Nơi ấy nắng còn mênh mang lắm
bạt ngàn rừng thẳm, đất bazan
ngày sẽ dài hơn, nên mỗi dặm
có vợi được... hay vẫn ngút ngàn?

Thứ Năm, 6 tháng 11, 2014

Gió bấc đầu mùa


    Gió về trong phố buổi đầu đông 
          Đùa trêu những xác lá xoay vòng
          Ánh mắt một chiều không nắng chiếu
          Xa vời, heo hút, xót xa trông...

          Gió lùa trong cánh áo mỏng manh
          Vòng xe cố lái vẫn tròng trành
          Gió thôi, chẳng gập ghềnh con phố
          Mà sụt, mà trồi, tiếng tim anh

          Từng cơn, gió vẫn cứ xô nhau
          Làm muôn sóng dập... Đông chưa nhàu
          Nuối tiếc đã ngập tràn như lũ
          Cuốn anh về đâu nữa, về đâu?

          Gió rét khơi niềm mơ đã lâu
          Môi em thắp giữa phố không mầu
          Mà hồn anh cháy không còn vết
          Mỗi nhớ em mà tim khắc sâu

          Anh vẫn sợ, rồi những đêm thâu
          Nhớ em, thương quá thuở ban đầu
          Ru mãi, dỗ hoài, hồn thao thức
          Đợi giấc mơ về..., có biết đâu...

          Giấc mơ em ghé phố đầu đông
          Đã xa như nắng buổi thu nồng
          Trên con phố cũ, người đang cũ
          Gió bấc nay về có khác không?


          (từ những bài thơ không gửi)