.feed-links{display:none !important;}

StatCounter

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2018

Những ngày thật chậm... đã xa xôi

Mảnh vườn bao sớm ánh tươi xanh
Nắng lửng lơ cao chưa đậu cành
Thăm thẳm khoảng trời chưa thoáng gợn
Tràn đầy mơ biếc lá long lanh

Ph nhớ em nhiều xanh dấu thơ
Như thoáng mơ lành anh đã mơ...
Ngày như rộng quá, dầy trông ngóng
Đêm cũng mênh mông, mỏng giấc hờ

Nghe chút ngập ngừng khi nắng lên
Mơ hồ... rất khó gọi thành tên
Phố hân hoan, thoáng mờ e ngại
Sau hết... đâu chừng ai nhớ, quên (?)


Giờ em về lại bên ấy rồi
Những ngày thật chậm... đã xa xôi
Tháng Tư phố ngóng chờ... sắp khuất
Nắng vẫn hồn nhiên mộng bóng người

Mong em đã có chuyến đi vui
Có lẽ gặp nhau s ngậm ngùi
Trầm tư như cũ, ôm niềm nhớ
Ph biết gặp nhau, đau chia phôi

Anh biết, liền sau đây, tháng Năm
Hoa tím bừng lên... lại nhói thầm
Phố như gương, mãi soi niềm ước
Ngỡ đã thật gần, sao xa xăm!