.feed-links{display:none !important;}

StatCounter

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2016

Mơ hóa mây ngàn nương gió bay

Thế giới chưa đủ rộng sao em
Đi bao xa đây đá mới mềm
Thêm bao quên nữa cho đêm lặng
Mơ bớt cồn cào con sóng quen

Ngày tháng ơ hờ lững thững trôi
Dòng sông ký ức lở hay bồi
Để khi cúi mặt, vầng mây trắng
Soi đáy tim này nhói mãi thôi


Ngày tàn thu, mưa trắng màn trời
Gió khản lời ru giọng chơi vơi
Con phố lạnh từ mùa đông trước
Nằm mơ đôi mắt nắng mai ngời

Những hàng cây cố vươn bàn tay
Níu... hư không, buốt giá, hao gầy
Xa xót nhớ thuở nào sắc biếc
Trụi trơ rồi, gió lạnh còn lay


Có dòng thơ nay đã xanh rêu
Có nỗi nhớ em bỏng rát chiều
Có chút vô tình đau nơi ngực
Cho anh nhiều, em nhận bao nhiêu?

Mơ hóa mây ngàn nương gió bay
Khi em ngại chẳng ghé nơi này
Khi như thiêu đốt, như tù ngục
Qua phố nghe buồn dâng mắt cay