Trưa nay, chờ chuyến đò qua sông
Lấp lánh nắng rơi, rơi kín dòng
Đò thưa, sông vắng ken đầy nắng
Nắng cồn cào, gay gắt giữa đông
Đã lâu rồi, xa phố, tha hương
Ruổi dong trên ngàn vạn cung đường
Phơi nắng gió, nghe buồn trổ nụ
Tiếc trên cành thiếu một giọt sương
Ở nơi này trời vẫn xanh mây
Hương sắc thu vẫn ngát, đong đầy
Em chắc chưa một lần ghé lại
Sao vẻ trời có chút luyến say?
Chỉ đêm thôi, lạnh lẽo vô cùng
Nâng ly nhìn bóng tối mông lung
Lặng lẽ thấm nhớ buồn, muốn khóc
Nên trưa này, nắng bỗng rưng rưng