Con đường càng lúc càng thu nhỏ
Mây đã dày thêm chắn mặt trời
Hoang vu, run lạnh từng cơn gió
Hét gọi...
Chỉ rừng vọng đáp thôi
Hôm nay sao giống chiều Đông ấy
Anh nhớ em, đi giữa vạn người
Buồn tê như giữa rừng hoang lạnh
Mơ cuối con đường...
Mưa bỗng rơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét