Em bỏ lửng cuộc đời… trên chiếc đu quay
…Theo đà bay, giấc mơ hồng cao vút...
Anh điên khùng, gầm gào trong đột ngột
Lửng lơ… chìm, đau thoảng thốt trong mơ
Vẫn biết rằng: đời luôn có bất ngờ
Nhưng đón nhận… đến bây giờ... vẫn xót
Tiếc nuối gì chuỗi ngày xanh dịu ngọt
Nắm chặt tay: tình vẫn lọt tựa cát rồi
Số kiếp nào buồn khổ thế, em ơi
Từng ngày yêu-đau-thương… đời chửa khép!
Ai yêu chẳng mơ những gì thật đẹp
Mà vết đau: miệng mãi khép nửa chừng!
Chắc mai này ta sẽ hoá người dưng,
Chẳng còn nữa những ngập ngừng hơi thở...
Hoa sẽ… tàn, giấc mơ… đừng có vỡ
Để nhìn quanh phải nức nở bên người
HN, 2002
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét