.feed-links{display:none !important;}

StatCounter

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

NHÌN LÁ PHONG RƠI

Người gửi cho tôi cảnh rừng phong
Vào một buổi chiều rét giữa đông
Có phải nhủ rằng thu tàn muộn,
Hay biết lòng tôi nhớ nắng hồng?

Tôi đã từng qua những buổi chiều
Nhìn rừng phong đỏ, lúc cô liêu
Nghe hồn xao xác trong chiều vắng
Tim thổn thức như buồn rất nhiều

Có lẽ vì tôi sinh mùa thu
Hay bởi thu như cuộc giã từ?
Đã lâu, lâu lắm rồi, cô ạ
Khi lá lìa cành..., tôi thấy như...

Tôi nhớ một người, buổi thu trong
Người đã chở che vết thương lòng
Đã nguyện cầu cho tôi phải sống
Đã thổi hồn tôi những ước mong

Rồi mùa thu trôi, mỗi thu trôi
Tôi đã ngóng trông, kiếm tìm người...
Chẳng lần nào gặp, hồn sầu héo
Như lá rơi, mà không đáy rơi...

Chuyện là vậy đấy, hỡi cô ơi
Qua nhiều cảnh đời, qua nhiều nơi
Mỗi khi thu cạn, nghe lòng chết
Nhìn lá rơi... mà ngỡ kiếp người

Dù sao cũng phải cảm ơn cô
Nhiều lúc nghe hồn đang héo khô
Chợt nhớ vẫn còn cô và nắng
Để thấy đời chưa đến hững hờ!

4 nhận xét:

  1. Mạo muội!
    Đã quá lâu mới ghé trang. Là hôm trước đăng thơ trên trang cá nhân, cô bạn vô tình nhắc tới tên TG nên khách không mời nhớ ra ghé chúc mừng sinh nhật TG!
    Mấy bài thơ cũ TG viết vẫn phong độ như cũ nhỉ! Chỉ là thơ mới không thấy có. Chắc là...
    Mong không phiền!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin cảm ơn GNMM vì đã ghé qua và có lời chúc SN.
      Tôi vốn vẫn thường viết về suy tư của mình dành cho bạn tôi mà không có liên quan gì tới phong hay độ đâu ạ.

      Xóa
  2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em nhớ ai, chẳng phải anh rồi
      Phố vắng thưa, hay đêm có vơi
      Sâu lắng nhất - mảnh hồn day dứt
      Anh vẫn thầm mơ mỗi em thôi

      Xóa