Ràn rạt từng cơn gió lạnh về
Ảm đạm trời đông không thần sắc
Dằng dặc phố dài như cõi mê
Người đã xa rồi, nay chốn đâu?
Đông sang, lạnh giá, buốt tim sầu
Mòn mỏi, lặng thầm... không còn bóng
Một thời xa ngái... mãi trông nhau
.feed-links{display:none !important;}
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét