.feed-links{display:none !important;}

StatCounter

Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2012

Hoài vọng

Có giấc mơ nào đã xa rồi
Chiều thu lành lạnh, nhiều lá rơi
thèm khúc nhạc buồn khi tàn nắng
đời vắng... như quên hẳn tiếng cười

Có lẽ từ nay xin giấu im
nỗi buồn câm nín ở trong tim
đôi khi thổn thức, khi gào thét
khi cháy bùng lên thiêu bóng đêm

Ai bán, tôi xin mua lãng quên
nỗi buồn gọi mãi chẳng nên tên
lâu lâu thiếp ngủ trong tiềm thức
mơ cõi tình yêu... cười rất hiền

Xin những niềm đau như thoáng xa
để dấu yêu xưa mãi ngọc ngà
khi nắng vơi đi, khi mùa cạn
đường trần tôi vẫn muốn em qua

Em nghe gì chiều gió hụt hơi
tiếng yêu thương buông lơi, khép lời
anh khan tiếng nồng nàn ru mãi
biết ngày nào thắp lại tinh khôi?

2 nhận xét:

  1. Chiều nắng chơi vơi một góc trời
    Rừng thu lớp lớp trải muôn nơi
    Mân mê cánh gió, lay tà áo
    Gợi dấu yêu về thơm mắt môi..

    Hỡi dấu yêu ơi, xin ngủ yên
    Xin ngày qua vội, chẳng ưu phiền
    Ngày mai vạn nẽo rong rêu phủ
    Mong gió đông về ru lãng quên!

    Trả lờiXóa
  2. Nếu một ngày yêu dấu ngủ quên thôi
    anh sẽ khác và em rồi cũng khác
    trời hết xanh, chỉ một màu bàng bạc
    lối quen nào, ngỡ đi lạc, vu vơ...

    Anh tin rằng, ngày ấy chẳng còn thơ
    chỉ hờ hững, chỉ vô bờ lạnh nhạt
    chẳng ai sầu đau, cũng chẳng còn tiếng hát
    không yêu thương, rời như cát, vô tình!

    Yêu dấu ngủ rồi, ký ức có trắng tinh?
    Có xóa được chuyện chúng mình..., em nhỉ?
    Anh chẳng hình dung, nếu chỉ còn lý trí
    Có chắc gì lòng âm ỉ chờ nhau?

    Yêu dấu ngủ rồi, đừng thức dậy niềm đau
    anh sợ lắm, bầu trời toàn màu xám...
    Xin em, cứ để anh bứt tóc, cắn môi như khi làm toán
    Trót yêu em rồi. Chỉ làm bạn, khó làm sao!





    Trả lờiXóa