.feed-links{display:none !important;}

StatCounter

Thứ Ba, 4 tháng 4, 2017

Cỏ mềm lướt thướt


Quên em, lập bập được bao lâu
Ngày thấy chậm trôi, chẳng sắc mầu
Ngờ đêm cõng núi, đêm xiêu vẹo
Tô dáng đi quầng quanh mắt nâu

Phố tiễn đêm về trong gió mưa
Se se chút lạnh vương cuối mùa
Quên ơi, nghe lắng từng hơi thở
Ta nhớ nhau rồi, hay vẫn chưa?

Có giọt mưa đọng trên hiên nhà
Rớt xuống thành hạt ngọc trên hoa
Nỗi buồn nào tưởng như lần cuối
Lấp lánh soi, soi trọn giấc ngà

Xa rồi, đâu phải là mùa thu
Đêm mưa thôi nên sớm sương mù
Thương con chim vừa tha về tổ
Cỏ mềm lướt thướt một lời ru

Ạ ời, ai họa được niềm đau
Làm sao về lại thuở ban đầu
Cho tôi khỏi nhớ người trong mộng
Đến tận bây giờ, đến mãi sau!

1 nhận xét:

  1. Đã rất lâu mới có dịp ghé đọc thơ của tác giả. Đúng là "nhớ em - vẫn thế chưa từng cũ" khiến bất cứ ai đọc cũng không thể không xúc động.Có lẽ trong trái tim cô ấy không thể không có chỗ cho một trái tim yêu đến nhường này.

    Trả lờiXóa