.feed-links{display:none !important;}

StatCounter

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

Cơn mơ chiều

Suốt mấy ngày qua: nắng, nắng hờn
chiều nay đổi lạnh, gió mưa tuôn
tôi sợ những ngày đông màu trắng...
Nơi ấy... đừng vương một nét buồn

Chiều, bên hàng phố, khúc à ơi
chầm chậm hòa trong tiếng mưa rơi
tiếng người mẹ trẻ ru con trẻ...
Bỗng muốn được mơ thật giữa đời

Mơ căn gác nhỏ hướng về Đông
có con suối nhỏ cuối cánh đồng
uốn mình bên cánh rừng xanh thẫm...
Tôi ngồi... bên chiếc ghế bỏ không

Tôi nhớ: bao lần lúc hừng đông
em đến trong mơ, má em hồng
nhẹ nhàng, thơm thảo từng tia nắng
Mắt bảo: như này mãi... Nhớ không?

Tôi nhớ giây phút ngỡ ngừng trôi
tim như ngừng đập... Đất với trời
hòa tan cùng sóng dâng trong mắt
hồn căng buồm lộng lướt ngàn khơi...


Thương những cơn mơ thật ngọt ngào
khung trời xưa, gió vẫn lao xao...
mang hơi ấm đến, ngày đông giá
sưởi mảnh hồn chưa lặng phút nào

Lạnh run từng đợt gió, mưa bay
bàn tay thèm hơi ấm bàn tay
hơi thở cũng thành sương khói mỏng
nhòa cơn mơ về giữa ban ngày!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét