Ngày trôi xa lắm, ngày thưa nắng
Mây lửng lơ che khuất mặt trời
Anh nghe đâu đó trong chiều lặng
Đôi tiếng rơi buồn như lá rơi
Ánh nắng rời xa phía cuối trời
Sắc mầu đêm phố lại lên ngôi
Vẹn nguyên nỗi nhớ người ở lại
Ai lấy hồn đi mà ngây rồi
Em ơi, nghe gió đến xa xôi
Phố lặng, đèn vàng, đêm đang vơi
Anh miên man mãi... mơ, chờ đợi
Thèm bước chân em, khát tiếng cười
Bên kia có lẽ mây đang ấm
Ngút ngát hàng cây sắc lá ngời
Anh mơ đôi mắt em vời vợi
Vẫn thẳm xanh màu... Thương nhớ ơi!
Những tiếng lao xao gió gọi chào
Cho anh chợt tỉnh giấc chiêm bao
Phố ngoài kia nắng, trời mây trắng
Ngày mới đã sang tự lúc nào...
Bên em có lẽ đã hoàng hôn
Có thể cảnh thu gợi thoáng buồn...
Em đi về, phố xa, đường vắng
Gió lạnh len vào thêm vắng hơn
Phải chi có cánh để bay sang
Bên nhau, hoàng hôn tựa chiều vàng
Trên lối ta về, cơn gió nhẹ
Dịu dàng ru lối mộng thênh thangXin em, xin gió nâng làn mây
Nắng dẫn anh đi giữa phố này
Nắng trong veo thế, không màu sắc
Mà bóng muôn màu thương nhớ vây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét