.feed-links{display:none !important;}

StatCounter

Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

Tự sự




Từng vầng mây như núi
Chiều không thấy mặt trời
Nỗi buồn tôi cát bụi
Gió, bay, chưa buồn rơi...

Ngày em về qua phố
Giấc tôi mơ ấm nồng
Giọt long lanh màu nhớ
Cháy nghẹn ngào giữa Đông...

Ngỡ tình như sương khói
Sao nỗi buồn trăm năm
Tình ơi, xa tầm với
Đêm, lòng nghe sóng gầm!

Yêu em, như lần cuối
Ta còn ánh mặt trời
Thương em, như lời nói
Chưa một lần cất môi...

4 nhận xét:

  1. Lời thơ giản dị mà sâu lắng, tình lặng lẽ mà thiết tha...
    Khổ thơ này có lẽ dễ khiến người ta ám ảnh:
    "Ngỡ tình như sương khói
    Sao nỗi buồn trăm năm
    Tình ơi, xa tầm với
    Đêm, lòng nghe sóng gầm!"

    Trả lờiXóa
  2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có đôi khi thinh lặng chợt hóa vàng
      Từng lặng thầm, tôi thấy lòng đeo tang
      Nghe nhịp sống biết hồn còn vương dở
      Lúc con tim khẽ khẽ gọi tên Nàng

      Xóa