StatCounter

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

Thay lời...

Gió cứ thướt tha lướt ngang chiều
Mảnh vườn nắng lượn sóng phiêu diêu
Không gian nhẹ bẫng trôi về phía
Có ánh hoàng hôn cùng những điều...

Lâu rồi đã vắng giấc mơ em
Manh gió mỏng như những cánh mềm
Lách cách reo thầm chuông trước cửa
Tựa hồ đâu đó bước chân quen

Phố nhỏ tháng ngày cũ như xưa
Trầm tư ngay cả lúc giao mùa
Chiều xuống, đêm choàng lên, thao thức
Nghe hồn trăn trở, biết đang chưa...

Khao khát một ngày lúc bình minh
Nỗi nhớ lên ngôi chẳng một mình
Nhìn ánh dương hồng, môi thắp nụ
Mắt huyền xưa sóng vẫn lung linh

Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

Thương em

Cho tôi nhòa lệ cuối cơn say
Khi lòng đêm đã mỏng vơi đầy
Phố lặng ngắt...
Còn người, bên ấy
Phố sang chiều... có khác lâu nay?

Mảnh vườn xưa, giờ chắc xác xơ
Gió có qua, chắc cũng ơ hờ
Năm tháng sắp che mờ đôi ngả
Nỗi buồn nào có hóa câu thơ?

Say
để mơ trong cánh gió đêm
Thoáng mong manh có tiếng ru mềm
Đơn côi có lúc rời bến mộng
Cho một lần cháy hết...
Thương em...

Đêm tàn chưa, sao đã lưa thưa
Không gian im,
lặng lẽ,
dư thừa
Nỗi nhớ
cứ một mình nhấp nháy...
Em à, anh khát một trời mưa!

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

Xin cảm ơn người!

Bên em màu trời chắc đã xanh
Gió vi vu, lá hát trên cành
Em có thấy đôi làn mây trắng
Mà một thời anh gửi hồn anh?
 
Hạ bên anh nắng đã lên rồi
Em còn nhớ cây bàng mồ côi
Lá xanh, tán xoe tròn trước ngõ
Ngày nào qua anh cũng bồi hồi
 
Cây phượng thức một mình đón sáng
Chưa thắp lên những đốm lửa trời
Hàng bằng lăng hoa còn thấp thoáng
Sắp ngợp trời sắc tím chơi vơi
 
Thế gian này, bao kiểu dở dang
Với riêng anh, em tựa mộng vàng
Thương em mãi... lặng thầm như phố
Vẫn nao lòng khi mỗi mùa sang 
 
Chẳng biết lâu... là bao nhiêu lâu
Sao nhớ em vẫn tựa buổi đầu
Anh cứ tiếc dại khờ hơn tuổi
Như mây trời trong mắt em nâu
 
Đêm nghe tim vẫn cháy nồng nàn
Anh tiếc mình để vuột thời gian
Mong em có một người mạnh mẽ
Yêu kiệt cùng, yêu chẳng từ nan
 
Anh ở đây, phố mãi còn đây
Mỗi ngày trôi day dứt vơi đầy
Mong em có một lần chân ghé
Cảm ơn người một thuở nồng say!

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

Góc trời xưa có gió, mưa bay

Chiều lại mưa dầm, phố buồn thiu
Trời lạnh, đường thưa vắng ít nhiều
Lũ sẻ lông xù mơ chút nắng
Mắt người đau đáu dấu thương yêu

Có thoáng xa xăm lúc gió về
Nghe hồn tê dại, bước chân mê
Hạt mưa nào vỡ bay nhòe mắt
Thầm xót xa cho những hứa thề

Đi giữa chiều mưa, trên lối xưa
Thương nhau đâu biết mấy cho vừa
Những buổi chiều Xuân, mưa, run lạnh
Nhớ mắt em ngời trong dấu mưa 

Hàng cây le lói những mầm xanh
Niềm đau... thôi chắc cũng sẽ lành
Còn những mối tình riêng nguyên nửa
Chuyện của muôn đời..., em với anh?


Bao giờ em có ghé qua đây
Phố hân hoan, giấu những vơi đầy...
Anh đã vắng, chẳng còn thơ nữa
Góc trời xưa đó gió, mưa bay...

Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Bao giờ

Nắng như để rớt chút heo may
Thềm phố hanh hao những giấu giày
Gió vừa xao xác trong chiều vắng
Mắt người đã thoảng bóng mây bay

Phải em qua phố lúc chiều buông
Để lại mênh mông khoảng trống... buồn
Vừa lúc anh về thăm phố nhỏ
Sóng lặn vào lòng, nhớ bao cơn

Đã trốn mùa đông, tránh mùa đông
Khỏi tủi co ro nhớ lúc nồng
Chẳng ngờ phố lạnh ngay mùa nắng
Buồn ỉu, buồn xo em biết không?

Nắng tắt, hàng cây như thẫm đen
Nhợt nhạt vài con phố lên đèn
Một thoáng mơ hồ, tim thầm nhói
Bao giờ anh có thể quên em?

Thứ Hai, 16 tháng 2, 2015

Nhớ em, có phải phù vân?

Thương em... Áo tím ngày xưa
Bên hiên thả tóc... Anh thừa mơ hoang
Hồn anh ngỡ chạm thiên đàng
Nuôi thương nhớ chín, võ vàng chưa rơi
 
Em, từ bên ấy xa xôi
Ngày nào chợt đến... núi đồi hóa thơ...
Biển ơi, có tự bao giờ
Rẽ chia con sóng, hai bờ trông nhau!
 
Đất trời nay chẳng bể dâu
Tình không phai vẫn nhuộm mầu chia ly
Núi trơ trơ núi lầm lỳ
Biển xanh tít tắp xanh rì biển xanh!
 
Tình em vời vợi thiên thanh
Chỉ cho đi, chẳng để dành phận riêng
Nắng sầu, bóng núi ngả nghiêng
Gió hờn, hồn biển chông chiêng sóng trào
 
Anh giờ sống với niềm đau
Hai vai nặng trĩu, vàng thau khóc thầm
Núi đồi vọng bóng tri âm
Biển xanh ôm lấy sóng ngầm vào tim
 
Rạc rời thương một cánh chim
Chơi vơi lòng xót đá mềm dưới chân
Muốn yêu em mãi, trong ngần
Mà sa lỡ bước một lần... Thiên thu!

Thứ Hai, 9 tháng 2, 2015

Nắng rưng rưng

Mấy năm rồi, xa phố, tha hương
Ruổi rong trên ngàn vạn cung đường
Phơi nắng gió mặt dày, tay sạn
Nỗi buồn nào... như ngựa không cương

Ở nơi này trời vẫn xanh mây
Hương sắc Thu như vẫn đong đầy
Em chắc chưa một lần ghé lại
Sao vẻ trời có chút luyến say? 
 
Cho anh biết tìm em nơi đâu
Anh đã quen sương gió, dãi dầu
Nhớ em, gọi giữa rừng núi thẳm
Vọng về dọc bóng những đêm thâu

Trưa nay, chờ chuyến đò qua sông
Lấp lánh nắng rơi, rơi kín dòng
Đò thưa, sông vắng ken đầy nắng
Nắng cồn cào, day dứt giữa Đông

Chỉ đêm thôi, lạnh lẽo vô cùng
Nâng ly nhìn bóng tối mông lung
Lặng lẽ thấm nhớ buồn, muốn khóc
Nên trưa này, nắng bỗng rưng rưng