StatCounter

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

Chơi vơi

Ngoái đầu, Hạ đã miền xa lắc
Em về chưa, nắng ủ men chờ
Lao xao... những hàng cây dằng dặc
Nao nao chiều, gió tập làm thơ
 
Mẹ anh cũng thích hoa cúc vàng
Giống mẹ em... buổi tiết Thu sang
Anh muốn bận hơn em một chút
Bớt chơi vơi, đắm đuối, mơ màng
 
Có đôi lúc, anh như người khác
Lòng rối ren... mong một dòng tin
Còn chợt nghĩ... hay là đã nhạt...
Nên lâu rồi... em chỉ lặng im 
 
Anh ngượng lòng vì thói nhỏ nhen
Hôm qua về, sau gánh hoa sen
Hoa sen trắng, đường dài loang nắng
Thuở xa nào... ta mới vừa quen
 
Anh chỉ mong lúc nào em rảnh
Nhắn cho anh vài chữ... anh vui
Anh hiền mà, đâu cần phải tránh
Còn ơn em... sau những ngọt bùi
 
Phố sang mùa gợi những nồng say
Gợi cô đơn từng ngọn heo may
Sương chưa xuống... mới vàng con nắng
Xanh da trời... trắng nhẹ mây bay
 
Tiếng chim gù đã nhiều da diết
Lá còn xanh... chưa muốn xa cành
Dòng sông dần mềm trôi, thôi xiết
Xin đợi chờ... đừng hóa mong manh
 
HN, 2003 
(Từ Những bài thơ không gửi) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét