Trên phố, em hiền như nắng mai
Tóc mây mềm nhẹ thả qua vai
Anh nghĩ gió về ngang bên ấy
Vương thoáng hương thầm chưa muốn phai
Áo em màu trắng hay màu nắng
Ánh mắt như Xuân đến bên trời
Em bước đi rồi, mà chưa lắng
Sóng ở trong lòng anh vẫn khơi
Em thoáng nhìn anh, thoáng nhìn anh
Bầu trời hôm ấy hẳn màu xanh (?)
Chẳng biết ai thầm khua trống ngực
Hay nhặt hồn anh để vá lành
Em qua, con phố dài man mác
Nắng hết mênh mang, giống tắt rồi
Hàng cây già, lá xanh xào xạc
Anh ngỡ như mình đang đánh rơi...
Ai gieo thương nhớ từ hôm ấy
Mà khiến anh mơ giữa ban ngày
Anh nhớ thoáng lòng anh run rẩy
Anh nhớ thoáng hồn anh gió lay!
Đôi chân cứ dẫn anh ra phố
Mắt cứ mơ thêm chạm mắt hiền...
Em à, kể từ lần hôm đó
Ta có bao điều chưa có tên!
HN, 2003
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét