Sớm nay, nắng ngập tràn
con phố cũ
Gió nghịch đùa
trên cánh áo ai qua
Nhiều hàng cây
vẫn như còn say ngủ
Mặc vàng ươm... trên những phiến lá già
Tiếng ai cười... gió vừa đưa,
rất khẽ
Nhớ làm sao, thanh âm ấy...
Se lòng
Hai đứa mình... những niềm mơ rất trẻ
Hai nẻo trời, hai số phận long đong!
Anh qua phố
trong mùi thơm nắng sớm
Quán cafe quen đã kín bao người
Tiếc cái ghế... anh vẫn ngồi bao thuở
Có ai rồi...
giữ hộ khoảnh đơn côi
Giai điệu cũ... có thổi hồn gió cũ?
Mà mơ màng bao mắt...
phố đang trôi
Anh nhớ em...,
nhớ về mùa Thu cũ
Lặng bên đường... như tiếng lá
vừa rơi
Anh từng ước...
đón em về phố nhỏ
Nghe mùa Thu ru dỗ giấc mơ hồng
Phố níu em...
bằng những điều rất nhỏ
Và hỏi thầm... em có ở lại không?
Mơ ước ấy... tàn khi Thu chưa tới
Lìa xa rồi, tim nhức nhối...
khôn nguôi
Nếu em nói, một lời thôi, anh đợi
Thì bao Thu...
anh đã chẳng... quên cười
Anh xin lỗi... đã làm em quay quắt
Bao người theo... lại nhận lấy quạnh hiu
Chẳng còn em...
lửa trong hồn như tắt
Ngỡ yêu người...
nhưng có phải là yêu?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét