StatCounter

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

Những giấc mơ không ngủ

Đêm thong thả tựa như ly cà phê
nhỏ vào thẳm sâu những giọt mềm, đắng ngắt!
Chợt thấy hồn mình từ trống không, hiu hắt
đầy dần lên, buồn theo giọt đêm vơi...

Muốn được mơ nhìn em khóe môi vui,
chẳng còn trách ngày xưa anh đã vội...
Mỗi ngày sang luôn mãi là ngày mới
sáng bừng lên, ấm áp tiếng em cười.

Vẫn muốn mơ, dù biết quá xa xôi
ngày xa lắc đời cho mình thanh thản
Xin cho anh thương em vạn lần hơn tình bạn,
bớt dần đi cô quạnh giống đêm này!

Gió im rồi, nỗi nhớ vẫn còn lay
trốn không nổi, dẫu cả ngày xuôi ngược...
Em ơi, mong em được vui, đừng ủ buồn như trước
cho anh khỏi quặn lòng gắng mỗi bước qua đêm

Mong em về

Phải em về, hay anh chiêm bao?
Cảm giác thân quen, tiếng thì thào
Bâng khuâng, dõi bóng trong đêm rộng
Phố dài... Chỉ có gió lao xao...
 
Anh nhớ em từng muốn về thăm
Anh nhớ tình yêu đã trỗi mầm...
Thành phố vẫn nồng nàn, sâu lắng
Lửa lòng ấp ủ đã bao năm...

Ngày em qua phố sắp gần chưa?
Xin trời hôm ấy nắng, đừng mưa
Để vui in bước trên từng ngả
Để lúc em xa, nhớ đủ vừa...

Em về, thử ngắm phố, quen không
Từ nỗi lòng anh gửi, ngóng trông?
Hồn anh muốn được hòa trong gió
Mượn chút hương hoa thổi tóc bồng

Mong em về... Biết có giấc say
Cho nỗi buồn mơ chắp cánh bay
Mảnh hồn thao thức trong cơn mộng
Được gọi yêu thương tiếng đủ đầy

Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

Chiếc lá cuối cùng

Ngày tháng trôi dài như lê thê
Hắt hiu con phố lối đi về
Nghe nỗi đau nào chưa từng lặng
Ta mất nhau rồi, hay cõi mê?

Vẫn nhủ lòng, thôi, để buồn trôi...
Hay đâu lòng mãi chẳng quên người
Đêm nay, thời khắc như dừng lại
Đắng lòng. Vây kín nỗi đơn côi!
 
Anh nhớ em, cứ mơ em thôi
Chẳng biết mùa Thu đã qua rồi
"Chiếc lá cuối cùng" ai khéo vẽ
Trên tường, khắc khoải chẳng hề rơi

Hôm qua mẹ nói sắp sang Xuân
Xuân đã từng qua phố bao lần?
Anh vẫn thầm mơ ngày chạm ngõ
Đêm tàn... Nghe lá chạm vào sân

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

Chơi vơi trong mưa

Cứ tí tách rơi, những giọt buồn
Cứ chầm chậm đến, nỗi cô đơn
Cứ hoang vắng dõi, đôi làn mắt
Cứ dửng dưng về, gió bao cơn
 
Tháng Sáu ngày mưa, chợt lê thê
Ngỡ như Ngưu, Chức sớm não nề
Vui gặp nhau, rồi đau ly biệt
Em về biển lộng, anh suối khe

Em nhớ gì không, tháng Sáu nào
Ngày trời xanh thắm, nắng trên cao
Gió như say hát, hàng cây mộng
Hai kẻ lơ ngơ... lạc bước vào

Nhiều đêm, anh đọc lại thư xưa
Thương nỗi vẩn vơ nắng với mưa
Thư đi, thư lại toàn mưa, nắng
Ta gửi lòng nhau suốt mấy mùa

Một tiếng "Yêu" thôi, chẳng chữ nào
"Nhớ" thì vô kể, nhớ trăng sao
Con chữ như người đi giữa mộng
Thoảng chút xa xôi "Mận" với "Đào"
 
Bao năm, đâu phải phút thoáng qua
Nghĩ đến... là gần, nào phải xa
Thương sao, em nói khi từ biệt
"Khi cần, anh nhớ ới em nha!" 

Anh từng như con thú bị thương
Sợ, mong manh cả nỗi bình thường
Chưa dám viết lời tim muốn bảo
Từ em thầm thắp mộng yêu đương

Em, anh khác lệch với đêm ngày
Biết ánh trăng nào hồn em say
Đâu ánh mai nào tim em thắp
Môi cứ giam lời... anh quắt quay

Hôm viết dòng thư, anh xa em
Có giọt lệ thầm nơi trái tim
Trời chưa tháng Sáu, còn vương lạnh
Mưa giống hôm này, mưa suốt đêm

Bao năm, anh chỉ ước em vui
Cho những cơn mưa bớt ngậm ngùi
Anh đã xa rừng, về bên phố
Nghe lòng mưa nhói buốt, chơi vơi

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

Những bước chân buồn

Anh về phố biển buổi chiều nay
Mới mưa, hoa lá thắm xanh đầy
Đường như mắc cửi mà như thiếu...
Em về bên ấy để buồn đây

Hỏi phố trong chiều trông gió lên
Đêm xuống cho lòng ai nhớ thêm
Không gian ăm ắp niềm lưu luyến
Nhìn ánh trăng, mơ mộng dáng hiền

Đi trên những lối phố em đi
Như kẻ mộng du, gã tình si
Thương em, chẳng biết đâu là đích
Vấn hỏi vì sao, vì sao, vì...

Thương nhau mình chẳng có đủ lời
Đi bên đời, hai đứa hai nơi
Như song song, một lần chưa gặp
Hồn sao gần, người thật xa xôi

Bên em là ngày, bên anh đêm
Ngày tháng tựa dòng sông êm đềm
Bao thương nhớ anh gom về biển
Biển dạt dào, sóng chở sang em...

Thương nhau nhiều thế... sẽ nên đôi
Có ngờ đâu là ngỡ thế thôi
Lòng tin anh như trăng cuối tháng
Cách chia xa... Mình mất nhau rồi

Anh ghét cách mà anh trở thành
Lặng thầm, xa cách với xung quanh
Muốn xin lần nữa... Không còn nữa
Đêm, phố bao người sao vắng tanh!

Thôi, em vui đón mỗi ngày sang
Đừng đoái chi thêm chỉ bẽ bàng
Một kẻ dại khờ thăm phố cũ
Chẳng biết đợi chờ.., đã rẽ ngang

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

Góc phố, chiều tháng 6

Chiều về, tháng Sáu nắng còn thanh
Nhìn đời trôi mà hồn tròng trành
Nườm nượp người, xe... sao trầm vắng
Lâu rồi, xa quá tiếng em, anh!

Em thoảng về không những lối trần?
Con đường xanh mộng... dấu bàn chân...
Ngàn cơn mơ dỗ tim anh mãi...
Sao chẳng cho anh gặp một lần?

Anh đứng trông... mòn vơi ngã tư...
Hàng cây, hiên phố... chẳng còn như...
Người qua, kẻ lại... muôn khuôn dạng
Mỏi mắt... lòng chưa thể giã từ...

Góc phố từ lâu vẫn thế mà
Tội hồn hoang mộng... mới trông ra...
Trời nghiêng dải nắng dài như nuối
Phố ngả hàng cây bóng sắp nhòa

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

Nỗi nhớ cô đơn

Gió cứ xoay tròn nỗi ngẩn ngơ
Ngoài hiên trăng cuối tháng tỏ mờ
Dạ hương đâu đó còn man mác
Ngơ ngẩn... Sao người lơi tiếng tơ? 

Lặng nghe đêm vắng, gió bồi hồi
Cô đơn bao phủ..., chẳng còn nơi...
Hồn yêu ngơ ngác như vừa chợp
Một giấc chiêm bao, đọng tiếng cười

Người ơi, còn nhớ những đêm xưa
Quên những đắn đo, chẳng đoái mùa
Con chữ chập chờn, không gian lắng
Mình thả tiếng lòng theo gió đưa?

Nỗi niềm riêng biết, chẳng người hay
Cổ tích ngày nao, bụi phủ dày
Chỉ còn một chữ buồn, cô tịch
Thôi, viết một ngày để gió bay