Chiều nay, phố nắng tràn gay gắt
Sao nhà đài dự báo... dịu êm?
Tẻo teo mây trên khoảng trời xanh ngắt
Ngước lên nhìn... anh cứ thương em
Anh vẫn nhớ khoảng trời xanh thắm
Mà thư em tựa dải mây bay
Che anh dọc buổi chiều chang nắng
Gió không lời mà gió ru say
Thư em viết, nếu ai ru dỗ
Thì em mơ đến tận chân trời
Bay chẳng ngừng, đến khi rơi, đỗ
Thương một người... sao quá xa xôi!
Anh đã viết, mà không dám viết...
Sợ mầm yêu chết yểu, tim đau
Rồi em vắng, như em đi biệt
Có đâu ngờ... ta đánh mất nhau!
Lá thư..., anh chưa từng gấp lại
Mà chẳng còn mơ ước... hoài mong
Chỉ nhớ em, thương em... mãi mãi
Em nơi nào, nay có vui không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét