StatCounter

Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

Dù chỉ còn là kỷ niệm

Đêm ì ạch như xe bò leo dốc
Mưa một hồi, gió một thoáng, rồi im
Nhớ em quá, anh một mình trằn trọc
Tháng năm nào... đang thổn thức trong tim

Hiên nhà anh, có ngọn đèn đang thức
Nhòa hơi mưa, cam chịu suốt đêm dài
Ánh đèn yếu nào đâu soi lồng ngực
Mà giật mình, như thể dối gian ai

Bên em, phố chừng này đang hối hả
Mong em giờ quên từng đã quen anh
Anh cũng thế – lặng thầm như chiếc lá
Nghe cây rừng, ru mình đã từng... xanh

Anh vẫn nhớ, buổi đầu tiên, thật lạ
Mình qua nhau, ngỡ gió thoảng... rồi qua
Em trên "phố", dòng người đông vui quá
Anh khẽ nhìn... như nắng đậu trên hoa

Em chẳng nói… hình như em bối rối
Chỉ mỉm cười, né tránh ánh nhìn anh
Em đâu biết… có một người rất tội
Thương nhớ thầm, nên hắn sợ... mong manh

Lần sau nữa, và nhiều lần sau nữa
Chúng ta quen, bao bỡ ngỡ, ngập ngừng
Ôi, ai biết, có gì sau cánh cửa
Em thật lành, em chẳng ngại người dưng

Mảnh hồn anh, từng tả tơi, lay lắt
Em chỉ cười: anh có muốn hay không?
Anh đã sống... nhờ tin vào ánh mắt
Khi em nhìn anh bằng... vạn mũi chông

Em, cô gái mắt nâu tròn ươm nắng
Và nụ cười... làm anh ngỡ ban mai
Năm tháng ấy, cứ bùng lên thầm lặng
Em hỏi kỳ: anh sao đó, nhớ ai?

Anh tiếc lắm, và lòng anh đau lắm
Khi tơ hồng ươm mãi, đụng dây oan
Anh đã ước, dưới mặt trời, tay nắm
Đi trong đời... Nay biết khóc hay than!

Dù chẳng thể… đi cùng nhau mãi mãi
Anh vẫn mang ơn năm tháng bên người
Không có em, chắc anh không trở lại
Nhớ em... Lòng anh ước, muốn em vui

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét