StatCounter

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

                         Mưa, những con đường chợt hóa sông
                         Người, xe ken kín chật nêm dòng
                         Hồn như ướt sũng, mơ về nắng
                         Em biết rằng anh nhớ em không?

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018

Chiều buồn ngẩn ngơ

Phiêu bạt đất người đã bao lâu
Cứ nghĩ rồi sau... cũng phai mầu
Hoàng hôn tô nỗi buồn tím sẫm
Lặng người, thương nhớ đã mờ đâu!
 
Hỡi người, sao đã nhủ lòng quên
Lay lắt... vẫy vùng... thôi nhắc tên...
Thực hay mê, giữa muôn trùng nhớ
Luôn chạm niềm đau chẳng hão huyền?
 
Người ta nói thời gian trôi nhanh
Người ta nói thời gian chữa lành...
Sau bao năm..., chiều buồn đến thế
Anh nhớ em...  lòng dối loanh quanh
 
Phía bên em, trời sắp hừng đông
Mình ngược nhau, Trái đất xoay vòng
Giấc mơ hồng, trời chia hai nửa...
Hai nửa buồn... mộng hóa hư không
 
Anh thương em, thương những dòng thơ
Viết cho nhau thuở đó đến giờ
Thương con tim nồng nàn, cháy bỏng
Bây giờ buồn, buồn đến ngẩn ngơ

Sáng mai, bọn anh lại lên đường
Mà lòng anh cứ mãi một phương
Thương em, thương giấc mơ hồng vỡ...
Chắc đêm nay lại một đêm trường

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2018

Gửi em một chút nắng mai

Có giọt sương nào rơi đêm qua
Sao vườn bên lấp lánh như là
Có giấc mơ nào vương ánh mắt
Mà từng bông nắng tựa như hoa

Ban mai tinh khiết lại trở về
Thắp lòng ai nữa lửa si mê
Tiếng chim trong vắt, trời xanh biếc
Khoảng nhớ chênh vênh, phố giữa Hè

Một chút nao lòng chạm tiếng xưa
Gió mềm thoang thoảng, nắng đu đưa
Vàng hoa bay xuống, tàng cây mỏng
Lối cũ, dường như gót nhẹ vừa...

Em, ngày nao đó, có qua đây
Cho hồn anh gửi nắng hàng cây
Rắc lên từng bước, trên từng bước
Hoa của buồn, thương, nhớ hôm này

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2018

Thương buổi ban đầu

Em rẽ làn mây, hay em bay
Chỉ nghe hương nắng nhẹ dâng đầy
Xinh tươi... Bao mắt tròn xao xác
Anh chẳng hơn gì, tựa như say
 
Có chút lạnh ngang lúc giữa hè
Cho chiều lụi cụi, lòng se se
Nắng theo vai áo em đi mất
Chợt muốn ngây ngô được khóc nhè

Em đi, anh ngỡ trời chưa rạng
Chỉ muốn đòi em trả nắng về
Gió vương hương tóc còn thoang thoảng
Anh đã mong mình đang cõi mê
 
Anh sợ..., chẳng tin giữa đời này
Ngợp hồn anh rồi, em có hay
Sợ em đi mất, hồn anh rũ
Anh sợ yêu... rồi mai đắng cay

Mà thôi, em cứ như mây trắng
Cho mắt anh đeo đẳng bầu trời
Hồn anh giống như cây mong nắng
Như buồm chờ gió để ra khơi

Thế gian có bao âm sắc nhỉ
Sao cứ trong veo tiếng em cười
Lòng người có bao dòng suy nghĩ
Sao tự cột thầm nhớ em thôi

Có khi lòng muốn trầm như núi
Nằm ngắm mây, nghe sóng vỗ bờ
Có khi mong hóa thành tro bụi
Chẳng phải sượng lòng... em ngó lơ

Thương buổi đầu tiên, ta thấy nhau
Nào ai ngờ thắm đến mai sau
Hồn anh vẫn mộng về hương nắng
Trọn kiếp anh mơ một phép màu

Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2018

Đêm xa xôi

Vài tiếng xe mờ như gió thoảng
Phố nhẹ trôi vào giấc mơ xanh
Đêm giống khung trời mây phiêu lãng
Đêm giống con diều trong gió thanh
 
Chỉ còn nghe gió về qua ngõ
Và tiếng tim thầm dâng sóng lên
Chỉ còn trăng nhuộm trên vườn nhỏ
mắt anh buồn đang nhớ em
 
Bên em là trời xanh, mây trắng
Dù nắng chưa vàng, nắng vẫn thanh...
Vời xa... như giấc mơ thầm lặng
Hạnh phúc sao ngày em nhớ anh!
 
Trằn trọc trông ra trăng vừa khuất
Trời vẫn chưa mờ, đang rất trong
Một chút lạnh hờ nhưng rất thật
Sương chẳng rơi... sao chợt buốt lòng

Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2018

Nghiêng ngả tháng Năm

Lác đác tiếng ve gọi mùa hè
Tháng Năm thức dậy... Thực hay mê
Bằng lăng rực tím, trời xanh ngắt
Tim hỡi chờ ai, mắt muốn nhòe?

Lần nào em đến, phố như mơ
Ký ức trào dâng ngập bến bờ
Nhiều năm... phố cũ, người xưa cũ
Còn lại cung buồn trên phím tơ

Hôm qua, ai nhắc chuyện tình sầu
Làm chiều nghiêng ngả một hồi lâu
Đêm không sương khói, cay mờ mắt
Buồn đến tinh khôi, chẳng vết nhàu

Bởi vậy hay sao, sớm hôm nay
Xà cừ vàng muộn, lá vờn bay
Lòng như ngập nhớ Thu nào đã...
Chiều xuống, buồn phơi một lớp dày