Phiêu bạt đất người đã bao lâu
Cứ nghĩ rồi sau... cũng phai mầu
Hoàng hôn tô nỗi buồn tím sẫm
Lặng người, thương nhớ đã mờ đâu!
Hỡi người, sao đã nhủ lòng quên
Lay lắt... vẫy vùng... thôi nhắc tên...
Thực hay mê, giữa muôn trùng nhớ
Luôn chạm niềm đau chẳng hão huyền?
Người ta nói thời gian trôi nhanh
Người ta nói thời gian chữa lành...
Sau bao năm..., chiều buồn đến thế
Anh nhớ em... lòng dối loanh quanh
Phía bên em, trời sắp hừng đông
Mình ngược nhau, Trái đất xoay vòng
Giấc mơ hồng, trời chia hai nửa...
Hai nửa buồn... mộng hóa hư không
Anh thương em, thương những dòng thơ
Viết cho nhau thuở đó đến giờ
Thương con tim nồng nàn, cháy bỏng
Bây giờ buồn, buồn đến ngẩn ngơ
Sáng mai, bọn anh lại lên đường
Mà lòng anh cứ mãi một phương
Thương em, thương giấc mơ hồng vỡ...
Chắc đêm nay lại một đêm trường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét