Vườn khuya lạnh vắng, gió về ngang
Phảng phất hương hoa bưởi dịu dàng
Tội kẻ lụy tình mơ suối tóc
Ngơ ngẩn trong lòng... ngỡ người sang
Tỉnh ra..., làn gió tháng Ba thôi
Đâu phải... người ta hẳn quên rồi
Dỗ lại giấc... càng như thức lại
Trở mình, nghe tiếng giọt sương rơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét