StatCounter

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

Hoang mang (2)

Anh không chắc khi nào em sang
Chiếc lá còn xanh nay đã vàng
Lũ chim đang dần thưa thớt vắng
Nắng giăng màn phố, nắng lang thang
 
Anh không chắc còn lần thứ hai
Ngày thênh thang, năm tháng rộng dài
Cứ cắm cúi, cứ tìm bận rộn
Để bớt thời gian nghĩ đúng, sai
 
Anh không chắc bức tranh bao mầu
Bởi yêu em như mối tình đầu
Cứ xa cách. Chưa giận hờn. Chỉ nhớ...
Mãi một mầu xanh, có bền lâu?
 
Anh không chắc đường nào đường dài
Dãi dầu lâu, chẳng ngại chông gai
Nhưng anh sợ đêm còn thăm thẳm
Ngày sau nào cũng là ngày mai...
 
Anh không chắc..., em có thế không
Ngàn ngày qua, tình cứ phiêu bồng
Hai đứa mình, mỗi người một ngả
Như chẳng cùng nhau vượt bão giông
 
Anh ước đợi chờ chẳng đắng cay
Anh ước tình mình chỉ đắm say 
Chiều sương sà xuống hòa trong nắng
Mộng ước như mờ... em có hay?
 
Anh không chắc viết những dòng này
Run rủi một ngày, em, đến tay
Tìm em như mò kim đáy biển...
Dốc cạn ly sầu, anh muốn say!

HN, 2004

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

Lời ru ngập ngừng

Ngày dài ẩm ướt, gió mưa rây
Mảnh vườn, lũ sẻ chẳng còn bay
Khói như voan mỏng che mờ phố
Chẳng thấy lửa mà mắt thoáng cay
 
Chẳng mờ như khói, dáng hoa xưa
Mà vươn tay với chẳng chạm vừa
Bụi nước không lời trên mái phố
Mà thánh thót buồn rơi tiếng mưa!
 
Giữa đông, trời xám lạnh, âm u
Co ro nép dưới tán xà cừ
Những ngôi nhà còn vương giấc ngủ
Vẫn khép hờ đôi cánh... trầm tư
 
Bên em giờ tuyết đã tan chưa
Có khát nắng như bên anh mưa?
Than hồng trao hết anh nhen lửa
Chẳng để dành riêng... lúc trở mùa
 
Giấc nồng, xin dỗ em đêm nay
Anh sợ phòng khuya bóng liễu gầy...
Lòng muốn ru lòng êm bờ mộng
Mà gió mỏng thì mang sao đây?
 
Trời vẫn còn mưa, mưa lê thê
Những bụi mưa bay trắng lối về
Lòng anh cứ ngập ngừng, khe khẽ
Ru một người, chẳng biết còn nghe...

                                                           (từ những bài thơ không gửi)

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Đêm đầu Đông

Bên này, phố đã chớm sang Đông
Lối cũ bàng thưa lá đỏ hồng
Trời heo hút gió, nhiều mây xám
Dưới cầu, bãi đã lớn chen sông
 
Đêm nay gió lạnh chưa rít rên
Hồn anh từng lúc, từng lúc mềm
Nhớ em, lòng buồn thương biết mấy
Thương cuộc tình mình chẳng có tên
 
Có nghe đêm thổn thức mới hay
Ngày tháng dài như kiếp đọa đày
Khi mỗi lần con tim run rẩy
Gọi tên người mà mắt hoen cay...
 
Anh biết Thu xưa đã rã rời
Cành xưa, cọng lá cuối vừa rơi
Nghĩa xưa chẳng trọn, mình dang dở
Để nhớ thương nhau một kiếp đời...
 
Mình từng hạnh phúc khi nhớ nhau...
Xin đừng là day dứt, nhói đau
Em sẽ bình an, vui sẽ đến
Đời vẫn bên em, đời xanh màu
 
Có lẽ bên em, lạnh sắp về
Rồi nơi nơi trắng tuyết, lê thê
Phải chi đã có bờ vai rộng
Che chắn cho em buổi Đông kề

Một ngày nào buồn đã xa rồi
Nụ cười xinh rạng rỡ trên môi
Nắng Xuân ấm sẽ ngời trong mắt
Anh mong em hạnh phúc, yêu đời

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

Mưa lạnh

Mấy ngày mưa lạnh về trên phố
Thu vẻ chừng như đã cạn vèo
Những vạt mưa buồn như bao thuở
Phác cảnh Đông mờ xa, hắt hiu 

Nhớ ơi, nhen lửa thêm mùa nữa
Hong trái tim côi lúc rét về
Khi tiếng gió mùa lay then cửa
Hương sữa vơi dần đêm ngõ khuya

Phố như thưa vắng, trời như rộng
Tôi nhớ ai như nhớ vạn lần
Như cánh chim tù vừa chợt sổng
Lao vút vào khoảng trời... bâng khuâng!
 
Lũ chim thiên di chưa trở lại
Trắng đục mênh mang cả khoảng trời
Tôi ôm nỗi lòng từ năm ngoái
Đi tìm em, ngút ngát, chơi vơi

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Một chút thôi

Có chút nắng lúc mùa Đông sang
Rực lên bờ bãi cải hoa vàng
Có chút sương mờ như khói thoảng
Rầu rầu lau sậy bến sông hoang
 
Có chút đìu hiu trong ngõ trong
Gió qua cũng chậm, gió đi vòng
Có chút bồi hồi chiều thinh lặng
Hiện dần trong ánh mắt trông mong
 
Có chút gì bay trong gió lay
Bâng khuâng nắng rụng chưa cuối ngày
Có chút cồn cào như đốt lửa
Lòng người điêu đứng, người không hay
 
Có chút nghẹn ngào nơi trái tim
Buồn không có cánh để bay tìm
Có chút tơi bời như bão quật
Trân trối mắt buồn trong bóng đêm
 
Cho anh một chút, một chút thôi
Một chút gặp em cũng thỏa rồi
Rồi mai anh sẽ kìm thương nhớ
Giữ ở trong lòng..., một chút thôi

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

Ngăn cách

Ngày trôi xa lắm, ngày thưa nắng
Mây lửng lơ che khuất mặt trời
Anh nghe đâu đó trong chiều lặng
Đôi tiếng rơi buồn như lá rơi
 
Ánh nắng rời xa phía cuối trời
Sắc mầu đêm phố lại lên ngôi
Vẹn nguyên nỗi nhớ người ở lại
Ai lấy hồn đi mà ngây rồi
 
Em ơi, nghe gió đến xa xôi
Phố lặng, đèn vàng, đêm đang vơi
Anh miên man mãi... mơ, chờ đợi
Thèm bước chân em, khát tiếng cười
 
Bên kia có lẽ mây đang ấm
Ngút ngát hàng cây sắc lá ngời
Anh mơ đôi mắt em vời vợi
Vẫn thẳm xanh màu... Thương nhớ ơi!
 
 
Những tiếng lao xao gió gọi chào
Cho anh chợt tỉnh giấc chiêm bao
Phố ngoài kia nắng, trời mây trắng
Ngày mới đã sang tự lúc nào...
 
Bên em có lẽ đã hoàng hôn
Có thể cảnh thu gợi thoáng buồn...
Em đi về, phố xa, đường vắng
Gió lạnh len vào thêm vắng hơn
 
Phải chi có cánh để bay sang
Bên nhau, hoàng hôn tựa chiều vàng
Trên lối ta về, cơn gió nhẹ
Dịu dàng ru lối mộng thênh thang
 
Xin em, xin gió nâng làn mây
Nắng dẫn anh đi giữa phố này
Nắng trong veo thế, không màu sắc
Mà bóng muôn màu thương nhớ vây

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Những khung trời mùa thu

Mơ ngày em về
            thành phố vào thu
Líu ríu chim gù
            lá thắm ngại rơi
Cao rộng khung trời
            bát ngát mây trôi
Sóng sánh môi cười
            em và anh thôi...

Chạm đáy ly sầu,
            em giờ nơi đâu?
Mắt buồn thêm nâu
            đêm nhầu khói thuốc
Khung trời thân thuộc
            xơ xác heo may
Những xác thu gầy
            úa vàng chân mây

Tình như chiêm bao
            trái mộng ngọt ngào
Cõi đời hư ảo
            bến bờ trăng sao
Tháng năm xa vời
            ngỡ hồn thu vơi
Da diết sắc trời
            nhớ, buồn khơi khơi

Dòng sông đời trôi
            thuyền xa bến rồi...
Trông mùa lá rơi
            thương em... Tình ơi!
Khung trời chơi vơi,
            hay lòng chơi vơi?
Chiều thu ngang phố
            sương mờ... Mặn môi..
.

Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

Tự sự




Từng vầng mây như núi
Chiều không thấy mặt trời
Nỗi buồn tôi cát bụi
Gió, bay, chưa buồn rơi...

Ngày em về qua phố
Giấc tôi mơ ấm nồng
Giọt long lanh màu nhớ
Cháy nghẹn ngào giữa Đông...

Ngỡ tình như sương khói
Sao nỗi buồn trăm năm
Tình ơi, xa tầm với
Đêm, lòng nghe sóng gầm!

Yêu em, như lần cuối
Ta còn ánh mặt trời
Thương em, như lời nói
Chưa một lần cất môi...

Buổi sáng của anh

Ban mai
trong lành như mắt trẻ
Thu về
trên những chuyến xe hoa
Gió mềm
như lời em thoảng nhẹ
Phố đã hừng
trên những mái nhà
 
Có chút hương mờ
tan theo gió
Thoảng tiếng chim gù
trong nắng mai
Đêm qua
ai đính cườm trên cỏ
Lấp lánh
như ngàn đôi mắt nai
 
Có nụ hoa nào
mơ trong nắng
Nghe
mẹ giục con chóng đến trường
Có giọng đàn ai
còn say đắm
Ngày lên,
chưa dứt được tơ vương
 
Anh đi,
nắng rắc đầy con ngõ
Lốm đốm
hàng cây
lá chuyển màu
Anh mang
một chút thôi,
thương nhớ
Để phố còn dành
ai đến sau 
 
Một sớm của anh
như thế đấy
Anh nhớ về em
tí teo thôi
Cuộc sống
như một dòng sông chảy
Em có muốn chèo cho có đôi?
 
HN, 2003
(Từ Những bài thơ không gửi) 

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

Người ta nói

Xa lâu rồi, em vui hơn chưa?
Chiều heo may, phố nhỏ sang mùa
Anh cứ nghĩ đến đời chiếc lá
Rơi... khi trời  không gió hay mưa...
 
Người ta nói lá vàng, phai, tàn
Như kiếp người trong cõi nhân gian 
Sao lìa xa... anh còn thương nhớ
Bao mùa đi... tim vẫn nồng nàn
 
Người ta nói thời gian - thuốc tiên
Sao niềm đau anh mãi chưa liền
Đi khắp xứ..., mong tìm quên lãng
Sao trong lòng vẫn chẳng thể yên
 
Em đã đến khi lòng anh tối
Thắp lên rồi, sao lại rời đi
Lời yêu ấy, muộn màng em nói
Thay vì vui... chết lặng, sầu bi!
 
Mây trắng trôi ngang giữa khoảng trời
Cho hồn người trông theo, chơi vơi
Anh mơ được gặp em lần nữa
Trái tim anh đang ứ nghẹn lời
 
Biết em giờ đã xa, rất xa
Sao anh lầm... như vừa hôm qua
Chỉ là nhớ... Chỉ là anh nhớ
Không tin tình yêu lại phôi pha 

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

Chờ em

Nắng đã vơi xa, nắng tắt dần
Nhớ tiếng du ca, ai... mấy lần
Chiều vương sương khói... mơ về phố
Em hỡi, nơi nào ta ghé chân?

Anh mong em đến, như từng đến
Trong giấc mơ nào, nay vẫn xanh
Đêm buông, khơi tiếng đêm thổn thức
Em ở nơi nào? Đêm vắng tanh
 
Anh qua chốn cũ, lay gió cũ
Nhưng gió như em, chẳng trở về
Hắt hiu, những cây đèn ủ rũ
Bóng chẳng che đầy nỗi tái tê

Ngày trôi như dễ chưa từng đến
Anh về, trong lối đắm hoài nghi
Em bảo Thu này ta đã hẹn
Lá còn chưa thắm... Trái tim si!
 
Đêm lặng trôi... có lẽ đang chìm
Anh mong rằng em thật bình yên 
Mắt khép lại rồi... Bao thương nhớ
Như sóng đang cào, đang xé tim
 
Mussoorie, 2002

Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

Dưới ánh trăng khuya

Trăng đêm nay thật tròn, thật tỏ
Mịt mùng em, nay ở phương nào?
Trăng vàng một mảnh chiêm bao
Gió lay kỷ niệm, xạc xào lá khua

Em đi rồi, còn anh với gió
Mênh mông đời, biết nhớ nhau không?
Gió buồn qua mấy mùa Đông
Đò xưa, bến cũ... sang không đợi người

                ------------- 

 
Chẳng như đêm trăng mờ, mây quẩn
Em chẳng hờn, gió vẫn quay lưng
Sương rơi, lạnh ngón tay từng...
Đêm ngân tiếng thở, ngập ngừng đêm vơi

Dưới hơi sương, lá buồn ngân ngấn
Tội thay trầu vương vấn thương cau
Vườn xưa đọng lại hương sau
Cau tàn, trầu héo, lòng đau, mắt trầm

Vườn lấp lánh, gió về rất khẽ
Mái nhà nghiêng, quạnh quẽ con đường
Người xưa khuất bóng trăng sương
Còn ai với những đêm trường... lặng trông

Người đang già, Trăng thì vẫn trẻ
Cùng cảnh..., nào cô lẻ như nhau
Trăng tròn, Trăng có biết đau
Nhớ nhung còn thắm, tình màu như phai
 
                  ------------- 

Sương đâu rơi, sao lòng nghe buốt
Anh từng mơ chung một ánh trăng
Em từng ước mộng trăm năm
Đàn khuya một khúc, âm thầm gió thưa
 
HN, 2004 

Mùa Thu côi

Bất chợt nhìn nhau
                                thoáng
                                           thế thôi
đã vuột tầm tay
                         đã xa vời
Ánh mắt
             đường mây
                               hoa nắng
                                              rụng
tơi tả
        nét sầu
                   không đáy
                                    rơi

Biền biệt
               mùa trôi
                             vơi màu nhớ
Ai biết
           ngoài kia
                          sắc đã ngời
Như một lần
                     anh không thể đợi
Nay
      vạn ngày sầu
                            luyến
                                    Thu côi

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Em, những chiều mưa và anh

Lắc rắc mưa rơi, chẳng ướt đường
Chiều sao hoang lạnh đến thê lương
Gió liu riu, phố trầm thưa vắng
Một nỗi đìu hiu chẳng tỏ tường
 
Áo anh về, vạt ướt, tà khô
Đường quen mà sóng gợn lô xô
Câu thơ nào vẫn nằm trang vở
Gửi... sợ em chê... tủi dại khờ
 
Xa xôi, mọi thứ thật mong manh
Mỗi buổi gặp nhau tựa để dành
Em nói em thường ban mai sớm
Nên hẹn khi chiều phai phía anh 
 
Có những chiều xưa, mưa lấm lem
Chờ em, anh trú tạm bên thềm
Những giọt mưa mềm như muốn nhủ
Hạnh phúc là chờ, trông, ngóng em
 
Có chiều mưa thoắt đến, thoắt đi
Trơ hòn non bộ với cây si
Chờ em, bên góc hiên nhà ấy
Có lẽ trông anh chẳng khác gì 
 
Có chiều mưa trút, phố thành sông
Chờ em, sợ ướt giấc mơ hồng
Trú... mà anh giống con chuột lột
Mỉm cười, em bảo: để em hong
 
Mà lạ, xa nhau cả khoảng trời
Mắt em sưởi ấm mảnh hồn côi
Anh tiếc là quên than: run... mãi
Anh muốn em nhìn anh mãi thôi
 
Thương những cơn mưa quá nồng nàn
Trời rải bao chiều trên thế gian
Ướt mưa hay ngấm rồi, thương nhớ
Đời có bao người mơ chứa chan?
 
Từ dạo em đi, mưa cũng thưa
Chỗ trú chân xưa cũng hoang thừa
Chiều nay mưa buồn, rơi rất mỏng
Đi về, anh nhớ... những cơn mưa

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Nhớ khóm mây trắng

Chiều nay, phố nắng tràn gay gắt
Sao nhà đài dự báo... dịu êm?
Tẻo teo mây trên khoảng trời xanh ngắt
Ngước lên nhìn... anh cứ thương em 
 
Anh vẫn nhớ khoảng trời xanh thắm
Mà thư em tựa dải mây bay
Che anh dọc buổi chiều chang nắng
Gió không lời mà gió ru say
 
Thư em viết, nếu ai ru dỗ
Thì em mơ đến tận chân trời
Bay chẳng ngừng, đến khi rơi, đỗ
Thương một người... sao quá xa xôi!
 
Anh đã viết, mà không dám viết...
Sợ mầm yêu chết yểu, tim đau
Rồi em vắng, như em đi biệt
Có đâu ngờ... ta đánh mất nhau!
 
Lá thư..., anh chưa từng gấp lại
Mà chẳng còn mơ ước... hoài mong
Chỉ nhớ em, thương em... mãi mãi
Em nơi nào, nay có vui không? 

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Lời ru của lá

Trăng lên chầm chậm, gió nhạt dần
Chỉ còn thổn thức tiếng tơ ngân
Vườn khuya xào xạc từng hơi thở
Muốn viết... lòng sao bỗng ngọ ngần
 
Anh nhớ ngày nao bước viễn du
Trăng suông, bóng lẻ, trắng sương mù
Người không thèm níu, trời không giữ
Gió trả hồn hoang cuối sông Thu
 
Em vớt hồn anh, ủ giấc thơ
Để gieo khắc khoải đến bao giờ
Ánh trăng hờn lạnh đầy con phố
Mộng lắt lay, sầu hoen giấc mơ
 
Năm tháng mờ phai, thư đã thưa
Ngõ hẹp chờ ai, gió chẳng vừa 
Sương trĩu, cung đàn khuya đã lặng
Lá đổ, nghe lòng như gió mưa
 
Anh vẫn đi, bao chiều hun hút
Mơ bóng em, thoang thoáng sương mờ
Trước lìa rơi, lá còn ru hát
Yêu là đời, hay chết trong thơ?
 
(Từ Những bài thơ không gửi)

Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

Dù chỉ còn là kỷ niệm

Đêm ì ạch như xe bò leo dốc
Mưa một hồi, gió một thoáng, rồi im
Nhớ em quá, anh một mình trằn trọc
Tháng năm nào... đang thổn thức trong tim

Hiên nhà anh, có ngọn đèn đang thức
Nhòa hơi mưa, cam chịu suốt đêm dài
Ánh đèn yếu nào đâu soi lồng ngực
Mà giật mình, như thể dối gian ai

Bên em, phố chừng này đang hối hả
Mong em giờ quên từng đã quen anh
Anh cũng thế – lặng thầm như chiếc lá
Nghe cây rừng, ru mình đã từng... xanh

Anh vẫn nhớ, buổi đầu tiên, thật lạ
Mình qua nhau, ngỡ gió thoảng... rồi qua
Em trên "phố", dòng người đông vui quá
Anh khẽ nhìn... như nắng đậu trên hoa

Em chẳng nói… hình như em bối rối
Chỉ mỉm cười, né tránh ánh nhìn anh
Em đâu biết… có một người rất tội
Thương nhớ thầm, nên hắn sợ... mong manh

Lần sau nữa, và nhiều lần sau nữa
Chúng ta quen, bao bỡ ngỡ, ngập ngừng
Ôi, ai biết, có gì sau cánh cửa
Em thật lành, em chẳng ngại người dưng

Mảnh hồn anh, từng tả tơi, lay lắt
Em chỉ cười: anh có muốn hay không?
Anh đã sống... nhờ tin vào ánh mắt
Khi em nhìn anh bằng... vạn mũi chông

Em, cô gái mắt nâu tròn ươm nắng
Và nụ cười... làm anh ngỡ ban mai
Năm tháng ấy, cứ bùng lên thầm lặng
Em hỏi kỳ: anh sao đó, nhớ ai?

Anh tiếc lắm, và lòng anh đau lắm
Khi tơ hồng ươm mãi, đụng dây oan
Anh đã ước, dưới mặt trời, tay nắm
Đi trong đời... Nay biết khóc hay than!

Dù chẳng thể… đi cùng nhau mãi mãi
Anh vẫn mang ơn năm tháng bên người
Không có em, chắc anh không trở lại
Nhớ em... Lòng anh ước, muốn em vui

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

Những giấc mơ không ngủ

Đêm thong thả tựa như ly cà phê
nhỏ vào thẳm sâu những giọt mềm, đắng ngắt!
Chợt thấy hồn mình từ trống không, hiu hắt
đầy dần lên, buồn theo giọt đêm vơi...

Muốn được mơ nhìn em khóe môi vui,
chẳng còn trách ngày xưa anh đã vội...
Mỗi ngày sang luôn mãi là ngày mới
sáng bừng lên, ấm áp tiếng em cười.

Vẫn muốn mơ, dù biết quá xa xôi
ngày xa lắc đời cho mình thanh thản
Xin cho anh thương em vạn lần hơn tình bạn,
bớt dần đi cô quạnh giống đêm này!

Gió im rồi, nỗi nhớ vẫn còn lay
trốn không nổi, dẫu cả ngày xuôi ngược...
Em ơi, mong em được vui, đừng ủ buồn như trước
cho anh khỏi quặn lòng gắng mỗi bước qua đêm

Mong em về

Phải em về, hay anh chiêm bao?
Cảm giác thân quen, tiếng thì thào
Bâng khuâng, dõi bóng trong đêm rộng
Phố dài... Chỉ có gió lao xao...
 
Anh nhớ em từng muốn về thăm
Anh nhớ tình yêu đã trỗi mầm...
Thành phố vẫn nồng nàn, sâu lắng
Lửa lòng ấp ủ đã bao năm...

Ngày em qua phố sắp gần chưa?
Xin trời hôm ấy nắng, đừng mưa
Để vui in bước trên từng ngả
Để lúc em xa, nhớ đủ vừa...

Em về, thử ngắm phố, quen không
Từ nỗi lòng anh gửi, ngóng trông?
Hồn anh muốn được hòa trong gió
Mượn chút hương hoa thổi tóc bồng

Mong em về... Biết có giấc say
Cho nỗi buồn mơ chắp cánh bay
Mảnh hồn thao thức trong cơn mộng
Được gọi yêu thương tiếng đủ đầy

Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

Chiếc lá cuối cùng

Ngày tháng trôi dài như lê thê
Hắt hiu con phố lối đi về
Nghe nỗi đau nào chưa từng lặng
Ta mất nhau rồi, hay cõi mê?

Vẫn nhủ lòng, thôi, để buồn trôi...
Hay đâu lòng mãi chẳng quên người
Đêm nay, thời khắc như dừng lại
Đắng lòng. Vây kín nỗi đơn côi!
 
Anh nhớ em, cứ mơ em thôi
Chẳng biết mùa Thu đã qua rồi
"Chiếc lá cuối cùng" ai khéo vẽ
Trên tường, khắc khoải chẳng hề rơi

Hôm qua mẹ nói sắp sang Xuân
Xuân đã từng qua phố bao lần?
Anh vẫn thầm mơ ngày chạm ngõ
Đêm tàn... Nghe lá chạm vào sân

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

Chơi vơi trong mưa

Cứ tí tách rơi, những giọt buồn
Cứ chầm chậm đến, nỗi cô đơn
Cứ hoang vắng dõi, đôi làn mắt
Cứ dửng dưng về, gió bao cơn
 
Tháng Sáu ngày mưa, chợt lê thê
Ngỡ như Ngưu, Chức sớm não nề
Vui gặp nhau, rồi đau ly biệt
Em về biển lộng, anh suối khe

Em nhớ gì không, tháng Sáu nào
Ngày trời xanh thắm, nắng trên cao
Gió như say hát, hàng cây mộng
Hai kẻ lơ ngơ... lạc bước vào

Nhiều đêm, anh đọc lại thư xưa
Thương nỗi vẩn vơ nắng với mưa
Thư đi, thư lại toàn mưa, nắng
Ta gửi lòng nhau suốt mấy mùa

Một tiếng "Yêu" thôi, chẳng chữ nào
"Nhớ" thì vô kể, nhớ trăng sao
Con chữ như người đi giữa mộng
Thoảng chút xa xôi "Mận" với "Đào"
 
Bao năm, đâu phải phút thoáng qua
Nghĩ đến... là gần, nào phải xa
Thương sao, em nói khi từ biệt
"Khi cần, anh nhớ ới em nha!" 

Anh từng như con thú bị thương
Sợ, mong manh cả nỗi bình thường
Chưa dám viết lời tim muốn bảo
Từ em thầm thắp mộng yêu đương

Em, anh khác lệch với đêm ngày
Biết ánh trăng nào hồn em say
Đâu ánh mai nào tim em thắp
Môi cứ giam lời... anh quắt quay

Hôm viết dòng thư, anh xa em
Có giọt lệ thầm nơi trái tim
Trời chưa tháng Sáu, còn vương lạnh
Mưa giống hôm này, mưa suốt đêm

Bao năm, anh chỉ ước em vui
Cho những cơn mưa bớt ngậm ngùi
Anh đã xa rừng, về bên phố
Nghe lòng mưa nhói buốt, chơi vơi