StatCounter

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2018

Chiều tàn

Ngày vơi dần, trên góc phố Tràng An
Rực sắc vàng những lá cây hoa ban
Có phải là năm nay Thu về sớm
Ghế lạnh bỏ không... Chiều đã sắp tàn
 
Lạ lẫm chiều tà, thật ít người qua
Có lẽ ai ai cũng vội về nhà
Se se heo may, cay cay khóe mắt
Có một chút gì... lãng đãng gần, xa


Hình như lâu chưa gặp bước... ngập ngừng
Hình như tối rồi... mọi khi sáng trưng
Hình như là em..., hình như hơi thở
Hình như thuở nào anh đã... rưng rưng

Có lẽ... hai ta đã chung một nhà
Đưa đón, đi về một bóng, hai ca
Có lẽ nào... giấc mơ luôn không thật
Vội vã đường về... mấy chiếc xe hoa

Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018

Phố chuyển mùa Ngâu

Em à, trời đã chuyển mùa Ngâu
Thành phố dầm mưa, trắng một màu
Chập choạng nỗi buồn đôi cánh ướt
Vỗ đập bao lần cất nổi đâu
 
Hai ta, cách biệt tận hai nơi
Thương nhau, sợi nhớ vắt ngang rời
Tháng năm thăm thẳm, mùa trôi mãi
Ước mông xuân thì, liệu có vơi? 

Mỗi ngày thêm thấy nặng hai vai
Ký ức không là sương sớm mai
Tìm đâu Ô Thước cho ta nhỉ
Nghe tiếng lòng rơi giọt ngắn dài

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2018

Nhớ em, chẳng ngủ... mà mơ

Ngày phố bên em – anh giấc say
Trăng treo bên ấy – nắng bên này
Có nửa vòng thôi cùng Trái đất
Mà khó niềm mơ... tay nắm tay

Anh ước bên em, dưới Mặt trời
Nhìn em..., được nói một lời thôi
Năm tháng lặng thầm... cho tất cả
Anh mơ, hạnh phúc - mắt em ngời

Mơ phút bên nhau, vai sánh vai
Đi giữa ban mai, những bước dài
Anh nắm tay người, nâng thương nhớ
Cùng nhìn chung hướng, phía tương lai

Đêm xuống, bên người... sẽ bình yên
Vầng Trăng tỏa sáng mảnh trời riêng
Gió mơ chạm đến hồn run rẩy
Em ngước nhìn anh... đang bay lên

Đêm vẫn trôi dài như nhánh sông
Xa xôi, em hiểu được chăng lòng
Nhớ em..., xao xác gà đua gáy
Một ngày đang đến... mắt anh trông...
 
(Từ Những bài thơ không gửi) 
 
P/S:

Bài thơ này viết từ trang vở...
Tôi với nàng... xa mãi, xa rồi
Giấc mơ, nay đã thành dang dở
Và trái tim, buồn chưa muốn nguôi

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

                         Mưa, những con đường chợt hóa sông
                         Người, xe ken kín chật nêm dòng
                         Hồn như ướt sũng, mơ về nắng
                         Em biết rằng anh nhớ em không?

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018

Chiều buồn ngẩn ngơ

Phiêu bạt đất người đã bao lâu
Cứ nghĩ rồi sau... cũng phai mầu
Hoàng hôn tô nỗi buồn tím sẫm
Lặng người, thương nhớ đã mờ đâu!
 
Hỡi người, sao đã nhủ lòng quên
Lay lắt... vẫy vùng... thôi nhắc tên...
Thực hay mê, giữa muôn trùng nhớ
Luôn chạm niềm đau chẳng hão huyền?
 
Người ta nói thời gian trôi nhanh
Người ta nói thời gian chữa lành...
Sau bao năm..., chiều buồn đến thế
Anh nhớ em...  lòng dối loanh quanh
 
Phía bên em, trời sắp hừng đông
Mình ngược nhau, Trái đất xoay vòng
Giấc mơ hồng, trời chia hai nửa...
Hai nửa buồn... mộng hóa hư không
 
Anh thương em, thương những dòng thơ
Viết cho nhau thuở đó đến giờ
Thương con tim nồng nàn, cháy bỏng
Bây giờ buồn, buồn đến ngẩn ngơ

Sáng mai, bọn anh lại lên đường
Mà lòng anh cứ mãi một phương
Thương em, thương giấc mơ hồng vỡ...
Chắc đêm nay lại một đêm trường

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2018

Gửi em một chút nắng mai

Có giọt sương nào rơi đêm qua
Sao vườn bên lấp lánh như là
Có giấc mơ nào vương ánh mắt
Mà từng bông nắng tựa như hoa

Ban mai tinh khiết lại trở về
Thắp lòng ai nữa lửa si mê
Tiếng chim trong vắt, trời xanh biếc
Khoảng nhớ chênh vênh, phố giữa Hè

Một chút nao lòng chạm tiếng xưa
Gió mềm thoang thoảng, nắng đu đưa
Vàng hoa bay xuống, tàng cây mỏng
Lối cũ, dường như gót nhẹ vừa...

Em, ngày nao đó, có qua đây
Cho hồn anh gửi nắng hàng cây
Rắc lên từng bước, trên từng bước
Hoa của buồn, thương, nhớ hôm này