Ngày vơi dần, trên góc phố Tràng An
Rực sắc vàng những lá cây hoa ban
Có phải là năm nay Thu về sớm
Ghế lạnh bỏ không... Chiều đã sắp tàn
Lạ lẫm chiều tà, thật ít người qua
Có lẽ ai ai cũng vội về nhà
Se se heo may, cay cay khóe mắt
Có một chút gì... lãng đãng gần, xa
Hình như lâu chưa gặp bước... ngập ngừng
Hình như tối rồi... mọi khi sáng trưng
Hình như là em..., hình như hơi thở
Hình như thuở nào anh đã... rưng rưng
Có lẽ... hai ta đã chung một nhà
Đưa đón, đi về một bóng, hai ca
Có lẽ nào... giấc mơ luôn không thật
Vội vã đường về... mấy chiếc xe hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét