StatCounter

Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2018

Ước thấy em bên người

Lâu rồi, ta chẳng hỏi thăm nhau
Em khỏe không, cuộc sống thế nào?
Biết chốn cũ, em giờ thôi ghé
Nhưng đôi lần, anh vẫn thăm sao
 
Tóc em giờ còn thả qua vai?
Đường đi làm nay ngắn hay dài?
Sao anh ước một lần được thấy
Em đi, về hôm sớm bên ai
 
Chiều nay lại đến... như bao chiều
Gió đâu, sao dạ muốn liêu xiêu
Có tiếng yêu... hờn... xanh trang vở
Viết tên ai... lại xóa đi nhiều

Có phải... yêu là phải gần nhau?
Sao mình yêu, chẳng dám bắt đầu?
Sao anh ngại... Em làm thinh mãi?
Rồi lỡ lầm... Hai trái tim đau!

Nhiều đêm anh nghĩ mãi, không thôi
Vẫn biết xa em, rất xa rồi
Sao anh vẫn vạn lần... mơ thấy
Em về, nụ hé nở trên môi
 
Có phải thời gian là chiếc gương
Soi bóng em trên mỗi chặng đường
Anh thấy bóng mình trong mắt cũ
Mà chẳng còn quyền được vấn vương

Làm sao quay ngược được thời gian
Thôi, hãy để anh với nồng nàn
Nhớ em... cho đến từng giây cuối
Mong đời em sớm mở sang trang

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2018

Nơi em gặp lại mình

Đêm thanh vắng, rì rào gió kể
Chuyện tình yêu muôn thuở, hợp tan...
Có nỗi nhớ cựa mình khe khẽ
Chợt tim như... ai chạm dây đàn
 
Em, anh xa biển trời, cách biệt
Gặp nhau... rồi quen, nhớ... rồi thương
Tình đương chớm buổi mùa da diết
Như nụ vừa hé chạm trời sương
 
Anh mơ nắng, hồn em ươm nắng
Dệt mộng hồng, nụ nhỏ thành hoa
Đôi tim hát nồng nàn, say đắm
Một bài ca, mơ có tên: Nhà
 
Anh thương lắm, bao mùa giá lạnh
Dòng thư xa - những đốm than hồng
Em hiền thế, chẳng lời mang cánh
Mà anh từng ấm cả mùa Đông
 
Mắt anh vẽ... ngôi nhà trong phố
Cả vườn quê, mái lá xinh xinh
Thấy dáng em, một chiều mưa đổ
Mưa từ mơ... ướt ở tim mình
 
Giấc mơ em - tựa hồ câu hỏi
Bình dị như... nắng chạm chân tường
"Em kể cả là... ăn mỳ gói
Chẳng thêm gì, miễn có anh thương"
 
Đêm như ngắn, nghẹn lời, gió tiếc
Ta lỡ lầm.... Ta chẳng còn nhau
Ai từng có khoảng trời xanh biếc
Lúc đêm tàn, thấu nổi niềm đau
 
Đã bao đêm, anh mong... đang ngủ
Khi lệ tràn... lặng lẽ... đêm tan
Xót xa em, tuổi hồng thanh nữ...
Chỉ mong đời em sẽ bình an 
 
Dẫu sóng có "bạc đầu thương nhớ"
Bão tan rồi, biển lại màu xanh 
Nhưng anh ước, một ngày, đâu đó
Em gặp mình trong cõi hồn anh

Một sớm heo may

Có gì cồn cào trong tia nắng
Trên cánh hoa run rẩy góc vườn
Sương mai còn li ti, óng ánh
Phải sắc màu giấc mộng còn vương

Có gì mà sớm nay rộn rã
Bầy chim líu chíu cả vòm cây 
Rung rinh, rung rinh nghìn mắt lá
Người nhìn theo, hồn thoáng vơi đầy
 
Cuốn theo đời, ngược xuôi, tất bật
Nửa năm hơn thoắt đã trôi vèo 
Lấp ló vườn, quả na mở mắt
Tiếc màu bầu trời thu trong veo!
 
Sao ta dừng... khi mùa đang đến
Để heo may xao xác nao lòng
Xanh thắm buồn, trập trùng kỷ niệm
Qua Ngâu, trời còn chưa sang Đông

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2018

Chiều tàn

Ngày vơi dần, trên góc phố Tràng An
Rực sắc vàng những lá cây hoa ban
Có phải là năm nay Thu về sớm
Ghế lạnh bỏ không... Chiều đã sắp tàn
 
Lạ lẫm chiều tà, thật ít người qua
Có lẽ ai ai cũng vội về nhà
Se se heo may, cay cay khóe mắt
Có một chút gì... lãng đãng gần, xa


Hình như lâu chưa gặp bước... ngập ngừng
Hình như tối rồi... mọi khi sáng trưng
Hình như là em..., hình như hơi thở
Hình như thuở nào anh đã... rưng rưng

Có lẽ... hai ta đã chung một nhà
Đưa đón, đi về một bóng, hai ca
Có lẽ nào... giấc mơ luôn không thật
Vội vã đường về... mấy chiếc xe hoa

Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018

Phố chuyển mùa Ngâu

Em à, trời đã chuyển mùa Ngâu
Thành phố dầm mưa, trắng một màu
Chập choạng nỗi buồn đôi cánh ướt
Vỗ đập bao lần cất nổi đâu
 
Hai ta, cách biệt tận hai nơi
Thương nhau, sợi nhớ vắt ngang rời
Tháng năm thăm thẳm, mùa trôi mãi
Ước mông xuân thì, liệu có vơi? 

Mỗi ngày thêm thấy nặng hai vai
Ký ức không là sương sớm mai
Tìm đâu Ô Thước cho ta nhỉ
Nghe tiếng lòng rơi giọt ngắn dài

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2018

Nhớ em, chẳng ngủ... mà mơ

Ngày phố bên em – anh giấc say
Trăng treo bên ấy – nắng bên này
Có nửa vòng thôi cùng Trái đất
Mà khó niềm mơ... tay nắm tay

Anh ước bên em, dưới Mặt trời
Nhìn em..., được nói một lời thôi
Năm tháng lặng thầm... cho tất cả
Anh mơ, hạnh phúc - mắt em ngời

Mơ phút bên nhau, vai sánh vai
Đi giữa ban mai, những bước dài
Anh nắm tay người, nâng thương nhớ
Cùng nhìn chung hướng, phía tương lai

Đêm xuống, bên người... sẽ bình yên
Vầng Trăng tỏa sáng mảnh trời riêng
Gió mơ chạm đến hồn run rẩy
Em ngước nhìn anh... đang bay lên

Đêm vẫn trôi dài như nhánh sông
Xa xôi, em hiểu được chăng lòng
Nhớ em..., xao xác gà đua gáy
Một ngày đang đến... mắt anh trông...
 
(Từ Những bài thơ không gửi) 
 
P/S:

Bài thơ này viết từ trang vở...
Tôi với nàng... xa mãi, xa rồi
Giấc mơ, nay đã thành dang dở
Và trái tim, buồn chưa muốn nguôi

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

                         Mưa, những con đường chợt hóa sông
                         Người, xe ken kín chật nêm dòng
                         Hồn như ướt sũng, mơ về nắng
                         Em biết rằng anh nhớ em không?