Em à, trời đã chuyển mùa Ngâu
Thành phố nhìn xa trắng một màu
Chập choạng nỗi buồn đôi cánh ướt
Vỗ đập bao lần cất nổi đâu
Mỗi ngày thêm thấy nặng hai vai
Ký ức không là sương sớm mai
Tìm đâu Ô Thước cho ta nhỉ
Nghe tiếng lòng đau giọt ngắn dài
StatCounter
Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018
Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018
Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018
Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018
Chiều buồn ngẩn ngơ
Phiêu bạt đất người đã bao lâu
Cứ nghĩ rồi sau... cũng phai mầu
Hoàng hôn tô nỗi buồn tím sẫm
Lặng người, thương nhớ đã mờ đâu!
Hỡi người, sao đã nhủ lòng quên
Lay lắt... vẫy vùng... thôi nhắc tên...
Thực hay mê, giữa muôn trùng nhớ
Luôn chạm niềm đau chẳng hão huyền?
Người ta nói thời gian trôi nhanh
Người ta nói thời gian chữa lành...
Sau bao năm..., chiều buồn đến thế
Anh nhớ em... lòng dối loanh quanh
Phía bên em, trời sắp hừng đông
Mình ngược nhau, Trái đất xoay vòng
Giấc mơ hồng, trời chia hai nửa...
Hai nửa buồn... mộng hóa hư không
Anh thương em, thương những dòng thơ
Viết cho nhau thuở đó đến giờ
Thương con tim nồng nàn, cháy bỏng
Bây giờ buồn, buồn đến ngẩn ngơ
Sáng mai, bọn anh lại lên đường
Mà lòng anh cứ mãi một phương
Thương em, thương giấc mơ hồng vỡ...
Chắc đêm nay lại một đêm trường
Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2018
Nghiêng ngả tháng Năm
Lác đác tiếng ve gọi mùa hè
Tháng Năm thức dậy... Thực hay mê
Bằng lăng rực tím, trời xanh ngắt
Tim hỡi chờ ai, mắt muốn nhòe?
Lần nào người đến, phố như mơ
Ký ức trào dâng ngập bến bờ
Nhiều năm... phố cũ, người xưa cũ
Còn lại cung buồn trên phím tơ
Hôm qua, ai nhắc chuyện tình sầu
Làm chiều nghiêng ngả một hồi lâu
Đêm không sương khói, cay mờ mắt
Buồn đến tinh khôi chẳng vết nhàu
Bởi vậy hay sao, sớm hôm nay
Xà cừ vàng muộn đổ lá bay
Lòng như ngập nhớ Thu nào đã...
Chiều xuống, buồn phơi một lớp dày
Tháng Năm thức dậy... Thực hay mê
Bằng lăng rực tím, trời xanh ngắt
Tim hỡi chờ ai, mắt muốn nhòe?
Lần nào người đến, phố như mơ
Ký ức trào dâng ngập bến bờ
Nhiều năm... phố cũ, người xưa cũ
Còn lại cung buồn trên phím tơ
Hôm qua, ai nhắc chuyện tình sầu
Làm chiều nghiêng ngả một hồi lâu
Đêm không sương khói, cay mờ mắt
Buồn đến tinh khôi chẳng vết nhàu
Bởi vậy hay sao, sớm hôm nay
Xà cừ vàng muộn đổ lá bay
Lòng như ngập nhớ Thu nào đã...
Chiều xuống, buồn phơi một lớp dày
Thứ Năm, 26 tháng 4, 2018
Tình đã xa xưa
Chiều đổ mưa tầm tã
Người đi, về đi mau
Mưa trôi, nhòa tất cả
Vết trước cùng vệt sau
Hàng cây già hôm trước
Nhờ mưa nhìn xanh hơn
Trên con đường xưa ước
Mắt anh nhòe, cô đơn
Ngày mưa đàn thánh thót
Em nói thầm mơ anh
Anh xin đời trái ngọt
Cho em và cho anh
Người đi, về đi mau
Mưa trôi, nhòa tất cả
Vết trước cùng vệt sau
Hàng cây già hôm trước
Nhờ mưa nhìn xanh hơn
Trên con đường xưa ước
Mắt anh nhòe, cô đơn
Ngày mưa đàn thánh thót
Em nói thầm mơ anh
Anh xin đời trái ngọt
Cho em và cho anh
Lần nào, hiên nhà cổ
Anh đứng chờ em, mưa...
Anh như hòn non bộ
Mọc rêu xanh không mùa
Vườn thơ xưa hoa nở
Gió thơm nồng hương đêm
Một ngày mưa nức nở
Cánh hoa lìa, rơi êm
Thời gian dần bôi, xóa
Tình yêu thành xa xưa
Mắt nâu em nắng tỏa
Bờ môi anh ướt vừa
Trên con đường mưa gió
Ánh mưa nhòe đan xen
Đèn hoe hoe sắc đỏ
Gió thơm nồng hương đêm
Một ngày mưa nức nở
Cánh hoa lìa, rơi êm
Thời gian dần bôi, xóa
Tình yêu thành xa xưa
Mắt nâu em nắng tỏa
Bờ môi anh ướt vừa
Trên con đường mưa gió
Ánh mưa nhòe đan xen
Đèn hoe hoe sắc đỏ
Đau quặn lòng, thương em
Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2018
Những ngày thật chậm... đã xa xôi
Mảnh vườn bao sớm ánh tươi xanh
Nắng lửng lơ cao chưa đậu cành
Thăm thẳm khoảng trời chưa thoáng gợn
Tràn đầy mơ biếc lá long lanh
Phố nhớ em nhiều xanh dấu thơ
Như thoáng mơ lành anh đã mơ...
Ngày như rộng quá, dầy trông ngóng
Đêm cũng mênh mông, mỏng giấc hờ
Nghe chút ngập ngừng khi nắng lên
Mơ hồ... rất khó gọi thành tên
Phố hân hoan, thoáng mờ e ngại
Sau hết... đâu chừng ai nhớ, quên (?)
Giờ em về lại bên ấy rồi
Những ngày thật chậm... đã xa xôi
Tháng Tư phố ngóng chờ... sắp khuất
Nắng vẫn hồn nhiên mộng bóng người
Mong em đã có chuyến đi vui
Có lẽ gặp nhau sẽ ngậm ngùi
Trầm tư như cũ, ôm niềm nhớ
Phố biết gặp nhau, đau chia phôi
Anh biết, liền sau đây, tháng Năm
Hoa tím bừng lên... lại nhói thầm
Phố như gương, mãi soi niềm ước
Ngỡ đã thật gần, sao xa xăm!
Nắng lửng lơ cao chưa đậu cành
Thăm thẳm khoảng trời chưa thoáng gợn
Tràn đầy mơ biếc lá long lanh
Phố nhớ em nhiều xanh dấu thơ
Như thoáng mơ lành anh đã mơ...
Ngày như rộng quá, dầy trông ngóng
Đêm cũng mênh mông, mỏng giấc hờ
Nghe chút ngập ngừng khi nắng lên
Mơ hồ... rất khó gọi thành tên
Phố hân hoan, thoáng mờ e ngại
Sau hết... đâu chừng ai nhớ, quên (?)
Giờ em về lại bên ấy rồi
Những ngày thật chậm... đã xa xôi
Tháng Tư phố ngóng chờ... sắp khuất
Nắng vẫn hồn nhiên mộng bóng người
Mong em đã có chuyến đi vui
Có lẽ gặp nhau sẽ ngậm ngùi
Trầm tư như cũ, ôm niềm nhớ
Phố biết gặp nhau, đau chia phôi
Anh biết, liền sau đây, tháng Năm
Hoa tím bừng lên... lại nhói thầm
Phố như gương, mãi soi niềm ước
Ngỡ đã thật gần, sao xa xăm!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)