Tháng Mười, đâu phải thật đêm dài
Mơ màng... đã lấp lánh ban mai
Người đã ra đường... trên khắp ngả
Đông gần... sao cứ thấy sai sai...
Vẫn hàng cây hát với heo may
Vẫn sắc vàng hanh, nắng mỗi ngày
Vẫn hoa cúc trắng, vàng trên phố
Nhưng chắc ai còn không, luyến say?
Như mùa - chỉ khác mỗi cái tên
Hay bởi rối bời trong nhớ, quên
Trái tim anh giấu mùa Thu cũ
Nên buổi giao mùa cứ nhói lên?
Biết mấy năm rồi, buổi chớm Đông
Lơ ngơ, anh lúc nhớ, khi không
Quên nỗi, em chừng không về nữa
Nên cứ bâng khuâng, cứ phập phồng
Những tiếng người, xe nơi ngã tư
Kéo anh ra khỏi nỗi hình như
Đèn đỏ, đèn xanh, mùi xe khói
Cuốn đi... đi chẳng kịp giã từ
Tiếng bước mùa Đông đã rất gần
Bồi hồi, xen những tiếng tim ngân
Lá bay, gió mỏng, vàng xao xác
Bỏ lại anh mơ... ở giữa trần!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét