Có vẻ như Đông đã sang rồi
Dầm dề mưa lạnh, gió không ngơi
Phố dài trơn ướt, người xe chậm
Thu lặng rời đi, chẳng một lời
Anh còn nỗi nhớ... định nhờ Thu
Biết gửi vào đâu giữa trời mù?
Em ạ, tháng ngày trôi nhanh quá
Náu mình... da diết một câu ru
Đố ai ngồi võng mà không đưa (*)
Mắt anh nhìn phố cũng nhòa mưa
Phố trưa như một dòng sông nhỏ
Mà nỗi cô đơn chẳng chở vừa
Anh ước, trong mưa thấy nụ cười
Như ngày xưa ấy, em xinh tươi
Hồn anh ấm lại... lòng anh nhớ
Bình yên, trong sáng - mắt môi người
Tình ta chẳng níu được thời gian
Thu đi, bao lá còn chưa vàng
Và anh còn nhớ, còn thương mãi
Nguyện cầu em luôn được bình an!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét