Phố sớm hôm nay gió lạnh lùng
Bầu trời xanh thẳm một màu trong
Nắng mai chưa ấm người đi vội
Phảng phất sương mờ như chớm Đông
Gánh cúc ai về, áo mờ sương
Đôi chân như lướt ở bên đường
Trông như cả một mùa Thu mỏng
Đang nhẹ bay trên những phố phường
Có chút gì như thoáng ngỡ ngàng
Hình như quên mất cả Thu sang
Thời gian trôi hẳn như sông chảy
Hay bởi tìm quên, việc ngút ngàn?
Ôi, chắc là... em thất bại rồi
Khi rằng, anh sẽ sớm quên thôi
Gió se se buốt, lòng nhoi nhói
Sao bảo quên đi... lại nhớ người?
Anh muốn quên em có thật sao
Quên tháng năm trôi, phố ồn ào
Mà sao một thoáng vàng hoa cúc
Một trời Thu ấy... lại nôn nao
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét