Hà Nội mùa này dễ tưởng là Thu
Lá vàng bay..., tiếng chim gù gọi nắng...
Buổi sớm trào dâng..., về chiều sâu lắng
Cho anh mơ... em thầm lặng quay về
Đang tháng Năm, khoảng giữa của mùa Hè
Bằng lăng tím..., ngàn tiếng ve ra rả
Tóc dài bay, dịu cả trời nắng lóa
Cánh phượng hồng... và những ngả chia ly...
Con đường này chẳng còn dấu ta đi
Biết hàng cây có nghĩ gì, thay lá
Để người qua lòng ngẩn ngơ, thật lạ
Kiểu như anh, nhớ em... hóa mơ màng
Biết bao giờ... Sao vẫn ngóng em sang
Mơ sánh bước dưới hàng cây lá đổ
Chiều Hồ Tây, nghe tiếng lòng sóng vỗ
Tóc em mềm, anh mượn gió, bay ngang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét