StatCounter

Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2017

Chiều qua phố

Em chẳng còn qua chốn cũ này
Sao anh như thấy em đâu đây
Mềm như hương tóc chiều thoang thoảng
Dịu như cánh nắng còn vương đầy
 
Anh đi trong nỗi nhớ thương em
Góc phố, hàng cây vốn thân quen
Không em, có lúc dường như lạ
Gió tựa như mang vạn nỗi niềm
 
Con đường vẫn thế chẳng thay tên
Mà biết em giờ nhớ hay quên
Tim anh trầm lắng, đời trôi nổi
Còn vết đau như chẳng muốn liền
 
Chiều đã muộn, trời đã hết xanh
Đàng Tây, mây tím tựa xây thành
Như nghe khe khẽ cùng hơi thở
Đượm buồn, em nói vẫn thương anh
 
Gió nói gì đâu, chẳng một lời
Chỉ là anh nhớ em, vậy thôi
Cánh chim nhỏ hút trong chiều lịm
Quạnh quẽ, mênh mang một khoảng trời!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét