StatCounter

Chủ Nhật, 28 tháng 5, 2017

Thương nhớ tháng 5

Hàng cây lặng lẽ tím ra hoa
Đường phố người thưa, nắng chói lòa
Hoang hoải, mắt trầm xa xăm mãi
Bao tháng Năm nào... như đã xa

Trĩu nắng cong cành lá rũ nghiêng
Tiếng ve trưa rát vết chưa liền
Dăm gợn mây trời neo lơ lửng
Cho xót trong lòng những bóng riêng

Từng phút, từng giây chầm chậm qua
Queo quắt chiều hong nỗi nhớ nhà
Trăn trở ra vào, cơn khắc khoải
Mỏi mòn, sao gió mãi chưa qua

Thời gian dừng trên đỉnh chiều rơi
Có bài ca ai chẳng chắp lời
Giai điệu cứ ngập ngừng, da diết
Cho tim người đau đáu... một nơi

Đừng gọi tên, hãy để em quên
Phố hoang vu, xác nắng rơi thềm
Đông cứng lại một ngày... Lặng lẽ
Lửa cồn cào đâu đó thắp lên

Thứ Năm, 11 tháng 5, 2017

Tháng 5 Hà Nội

Hà Nội mùa này dễ tưởng là Thu
Lá vàng bay..., tiếng chim gù gọi nắng...
Buổi sớm trào dâng..., về chiều sâu lắng
Cho anh mơ... em thầm lặng quay về

Đang tháng Năm, khoảng giữa của mùa Hè
Bằng lăng tím..., ngàn tiếng ve ra rả
Tóc dài bay, dịu cả trời nắng lóa
Cánh phượng hồng... và những ngả chia ly...

Con đường này chẳng còn dấu ta đi
Biết hàng cây có nghĩ gì, thay lá
Để người qua lòng ngẩn ngơ, thật lạ
Kiểu như anh, nhớ em... hóa mơ màng

Biết bao giờ... Sao vẫn ngóng em sang
Mơ sánh bước dưới hàng cây lá đổ
Chiều Hồ Tây, nghe tiếng lòng sóng vỗ
Tóc em mềm, anh mượn gió, bay ngang

Thứ Tư, 10 tháng 5, 2017

Hoa sữa tháng Năm



Xa mờ mới cập bến mùa đông
Sao nghe tê buốt ở trong lòng
Mưa rả rích, phập phồng bong bóng
Đàn cò vẫn rợp dải ven sông...

Đã lắng nghe mưa suốt mấy ngày
Lãng quên, sao đành bỏ nơi đây
Câu du ca ướt, môi mằn mặn
Mưa khóc giùm nhau sau bấy nay?

Cây đứng dầm mưa đêm phố thưa
Loang loáng người, xe trong bóng mưa
Gió mang thổn thức, mang trăn trở
Hương một loài hoa nở lỡ mùa

Từ buổi em mời chén ly bôi
Nắng theo em, nắng bỏ phố rồi
Trời mưa day dứt, mưa mòn mỏi
Hơi thở cũng buồn như khói hơi

Hồn như thuyền mỏng giữa dòng trôi
Nghe mưa gõ nhịp càng tơi bời
Tháng Năm đã khác bao mùa Hạ
Hoa sữa rụng cùng hoa tím rơi

Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2017

Chiều qua phố

Em chẳng còn qua chốn cũ này
Sao anh như thấy em đâu đây
Mềm như hương tóc chiều thoang thoảng
Dịu như cánh nắng còn vương đầy
 
Anh đi trong nỗi nhớ thương em
Góc phố, hàng cây vốn thân quen
Không em, có lúc dường như lạ
Gió tựa như mang vạn nỗi niềm
 
Con đường vẫn thế chẳng thay tên
Mà biết em giờ nhớ hay quên
Tim anh trầm lắng, đời trôi nổi
Còn vết đau như chẳng muốn liền
 
Chiều đã muộn, trời đã hết xanh
Đàng Tây, mây tím tựa xây thành
Như nghe khe khẽ cùng hơi thở
Đượm buồn, em nói vẫn thương anh
 
Gió nói gì đâu, chẳng một lời
Chỉ là anh nhớ em, vậy thôi
Cánh chim nhỏ hút trong chiều lịm
Quạnh quẽ, mênh mang một khoảng trời!

Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2017

Từng giọt đêm rơi

Mịt mờ phố xá đã lùi xa
Đất khách, đôi chân mỏi không nhà
Gió ngược, cây rừng như ngoái lại
Dấu ngày tháng cũ vạn màu pha

Những dòng anh viết dưới trăng khuya
Chẳng còn ai nữa để sẻ chia
Chỉ niềm day dứt lâu lâu nhỏ
Tý tách trong đêm, gọi nhớ về

Muốn đi xa... Đi mãi được không
Con sông xưa mòn mỏi, thay dòng
Đêm sóng vỗ vọng vào thinh vắng
Khuya nằm đếm mãi... đục hay trong?

Mong gặp em... rồi nay trốn em
Nghe giọt buồn rơi phía chân thềm
Tiếng chim khắc khoải, đêm gần cạn 
Sao mờ dần... sắp một ngày lên

Ngày mai sẽ khác ngày hôm qua
Chỉ nỗi nhớ em chẳng biết già
Rung mỗi tiếng ngập ngừng, mừng tủi
Con tim nào trốn nhịp... gần, xa

Thứ Tư, 3 tháng 5, 2017

Sớm nay, phố giống nỗi quắt quay

Thấy gió qua vòm cây đu đưa
Thấy hoa thơm - ong bướm nô đùa
Thấy khoảng trời bình yên - ô cửa
Bồng bềnh buồn mây trắng - ngày xưa...
 
Nói nhớ em, chừ có nghĩa chi
Muốn hay không, đường ai nấy đi
Tình nào đẹp, tình đã lỡ?
Sớm nay, phố bỗng quắt quay, vì...
 
Ai về được tháng năm ngày trước
Anh thương em, giấu ở trong lòng
Đáy mắt chẳng thể nào che được
Nỗi buồn, dù trời sớm nay trong
 
Em bên ấy, xin bình an nhé
Nhớ em làm anh sống tốt hơn
Nếu được ước một lần có thể
Mãi yêu em, yêu trọn tâm hồn