Trời cao, nắng dịu, gió vui đùa
Mái phố rộn ràng bầy chim sẻ
Chẳng còn vương dấu tối qua mưa
Tán lá chao nghiêng, hát rì rào
Gió gợi bao niềm nhớ, xôn xao
Phố chật, người đông, lòng lại vắng
Bước về... như lạc nẻo chiêm bao
Ngỡ con phố ấy đã dần quên
Sao gió không lời vẫn nhắc tên
Ngày xưa... ngày xưa.... ngày xưa đó
Anh đứng chờ em... một góc thềm
Sao gió không lời vẫn nhắc tên
Ngày xưa... ngày xưa.... ngày xưa đó
Anh đứng chờ em... một góc thềm
Ngày nay, liên lạc quá dễ dàng
Góc bể, chân trời chỉ tựa gang
Mà muôn trùng mãi... người yêu dấu
Ta lặng thinh... quen... với bẽ bàng!
Một mai, anh có hóa hư không
Hồn anh biết có mãi phiêu bồng?
Còn nhớ, còn thương... còn đau lắm
Nhưng mà..., em có thấu cho không
Còn nhớ, còn thương... còn đau lắm
Nhưng mà..., em có thấu cho không
Cảm ơn em đã đến bên anh
Đánh thức... rồi ươm giấc mộng lành
Để cách xa rồi... anh mãi tiếc
Một thời em đến, một thời anh...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét