Có đám mây bông giữa khoảng trời
Chẳng bay mà cứ nhởn nhơ trôi
Có chiếc bóng dài theo bước nắng
Người xuôi con dốc xuống chân đồi
Tôi cõng buồn, vui đến phía ngàn
Chạm người, chân dốc, đứng, hỏi han
Gùi nặng, ngô còn thơm hương nắng
Mắt người, mây trắng mới trôi ngang
Rồi cũng đường ai, ai nấy đi
Chào nhau sao giống tiếng chia ly
Rừng xanh, núi thẳm dần đen sẫm
Ngẩng kiếm mây... nhưng chẳng thấy gì
Chập choạng ngược chiều cánh chim qua
Theo bầy về tổ, người chia xa
Rừng mênh mang tối... lòng nhoi nhói
Một tiếng ai thôi, cũng thật là...
Trời, đất đang nhòa theo sắc đêm
Ánh sao, xa xứ cũng vơi quen
Lần đi trong tiếng ngàn con dế
Đang nỉ non buồn... Anh nhớ em
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét