StatCounter

Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

Khóc giàn hoa tím

Anh nhớ giàn hoa tím năm xưa
Chiều, em hong tóc, gió lưa thưa
Vài tia nắng rớt, vàng sân nhỏ...
Chiều ấy..., tim anh giữ mấy mùa
 
Với anh, chiều ấy đẹp như thơ
Anh đi muôn chốn, chẳng phai mờ
Em biết núi rừng thường lặng lẽ
Đủ để anh thầm... vẽ trong mơ...
 
               -----------------
 
Như bước ra từ tranh anh vẽ
Trong buổi hoàng hôn đốt mắt người
Bao nhiêu con sóng, buồng tim trẻ
Em ngược đường về, anh lối xuôi
 
Ai bảo chớm yêu hay tương tư (?)
Tim anh như kẻ ốm, khật khừ
Chỉ ước em về thêm lần nữa
Chỉ thấy như lòng ta đã như...
 
              -----------------
 
"Thời gian như một cánh chim bay"...
Hoa tím nhà em gió chướng lay
Cánh hoa xơ xác, sân trầm vắng
Anh vẫn còn mơ mãi... một ngày...
 
Anh muốn tìm em, đã tìm em
Như tìm tia sáng trong cõi đêm
Đến khi kiệt sức, đau tàn tạ
Tự nhủ tim rằng... em đã quên...
 
              -----------------
 
Anh ngỡ em quên, thật quên rồi
Chuyện thường... như nước chảy, bèo trôi
Nỗi đau... sao đến trong chiều muộn
Họ bảo, em trông mãi một người...

Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

Một thời xanh

Buổi sáng trong lành trên phố xưa
Trời cao, nắng dịu, gió vui đùa
Mái phố rộn ràng bầy chim sẻ
Chẳng còn vương dấu tối qua mưa
 
Tán lá chao nghiêng, hát rì rào
Gió gợi bao niềm nhớ, xôn xao
Phố chật, người đông, lòng lại vắng
Bước về... như lạc nẻo chiêm bao
 
Ngỡ con phố ấy đã dần quên
Sao gió không lời vẫn nhắc tên
Ngày xưa... ngày xưa.... ngày xưa đó
Anh đứng chờ em... một góc thềm

Ngày nay, liên lạc quá dễ dàng
Góc bể, chân trời chỉ tựa gang
Mà muôn trùng mãi... người yêu dấu
Ta lặng thinh... quen... với bẽ bàng!
 
Một mai, anh có hóa hư không
Hồn anh biết có mãi phiêu bồng?
Còn nhớ, còn thương... còn đau lắm
Nhưng mà..., em có thấu cho không
 
Cảm ơn em đã đến bên anh
Đánh thức... rồi ươm giấc mộng lành
Để cách xa rồi... anh mãi tiếc
Một thời em đến, một thời anh... 

Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2014

Nhớ em

 
Buông chèo, mây trắng đứng giăng câu
Gió lặng hàng cây chụm mái đầu
Xanh thẳm khoảng trời như ký ức
Soi niềm day dứt mắt ai sâu

Trông cơn mơ dường như rất gần
Mơ em chưa buồn như có lần...
Nghiêng nghiêng nắng, ngưng trôi chiều đợi
Phố mơ thầm, mơ bóng giai nhân

Đưa em về lối sắp Thu sang
Sợ tan mơ, mộng cũng khẽ khàng
Mơ mắt biếc, nụ cười em tỏa
Nắng say chiều, chiều hóa mênh mang...

Sông mềm dần, mùa nước đang lơi
Mơ nồng nàn, mơ đến ngàn khơi
Sương chiều nhẹ, dịu dàng hương phố
Càng thương em, thương muốn cạn lời

Mong manh Thu, phiến lá đã gầy
Nghe niềm thương nhớ thoảng heo may
Hồn bơ vơ, gió thôi lay mộng
Vài đốm lưa thưa nắng cuối ngày

Giấc mơ xanh, xanh màu da trời
Sông mệt nhoài, chở chẳng ra khơi
Đôi cánh chim chiều bay khắc khoải
Mắt nhìn theo... người có hay người

Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

Anh muốn kể về Thu tháng 8

Anh muốn kể về Thu tháng Tám
Để phía trời xa em cũng hay
Quả bưởi đã tròn, da đã rám
Mưa sắp thưa dần, nắng muốn say
 
Mùa cốm sen còn chưa thức dậy
Gió đã mềm thơm những phố dài
Anh ngỡ em từ phương xa ấy
Gửi chút hương thầm trong nắng mai  
 
Tháng Tám phố vàng hươm, gió nhẹ
Mẹ xách giỏ hoa thắm nắng về
Mấy cánh me vàng vương áo xẻ
Mái tóc sương mờ trong nón che
 
Hạt nắng đậu vàng trên ô cửa
Nghe dấu sơn mòn ôn tháng năm
Làn gió nghiêng mình đi không nỡ
Vờn lá mềm trên sắc ngói trầm
 
Còn tiếng rao dài hơn con ngõ
Và tiếng dương cầm trôi rất êm
Anh ngỡ như nhà em đâu đó
Nghe những cung đàn, sao rất quen
 
Cây khế mơ màng trong trưa vắng
Say tiếng chim gù, căng trái xanh
Anh gửi giấc hồng trên mây trắng
Anh muốn mơ rằng, em nhớ anh!
 
Mẹ đã nhường lời cho con phố
Ru những buồn vui, những bước đời
Và Thu vẫn còn đang dang dở
Trong giấc mơ ngày ta có đôi
 
HN, 2003 
(Từ Những bài thơ không gửi) 

Chủ Nhật, 3 tháng 8, 2014

Tiếng rừng

Sao anh cảm thấy dễ quen rừng
Như từ muôn kiếp chẳng người dưng
Anh đến, như ngàn cây đón đợi
Róc rách xa xa, suối tủi mừng
 
Muôn sắc thanh âm sau màu lá
Ngày nào chim chóc cũng thi ca
Đêm xuống, giống dòng sông êm ả
Nhóm lửa, rừng lay bóng nhớ nhà
 
Góc phố, hàng cây... như cuốn phim
Dáng em như nắng sớm anh tìm
Chầm chậm... sóng về trong gió muộn
Giục lời... giam giữ ở trong tim

Anh đi, anh đi, và anh đi
Trước sau, phải trái rừng xanh rì
Nắng lọt, bóng người rơi rất mỏng
Nhớ lời em... "sống để cho đi"

Anh tiếc bao ngày mưa, tháng nắng
Đường mòn, chân ngắn... mãi bao năm
Rừng ru anh khúc trầm sâu lắng
Sống sao, sau có thể yên nằm

Tình chúng ta... như mây vướng núi
Lộng gió trời nhưng chẳng thể bay
Đêm nghe tiếng rừng già như hát
Yêu như trời... đời sống như cây

Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

CHẠM RỪNG

Có đám mây bông giữa khoảng trời
Chẳng bay mà cứ nhởn nhơ trôi
Có chiếc bóng dài theo bước nắng
Người xuôi con dốc xuống chân đồi
 
Tôi cõng buồn, vui đến phía ngàn
Chạm người, chân dốc, đứng, hỏi han
Gùi nặng, ngô còn thơm hương nắng
Mắt người, mây trắng mới trôi ngang
 
Rồi cũng đường ai, ai nấy đi
Chào nhau sao giống tiếng chia ly
Rừng xanh, núi thẳm dần đen sẫm
Ngẩng kiếm mây... nhưng chẳng thấy gì
 
Chập choạng ngược chiều cánh chim qua
Theo bầy về tổ, người chia xa
Rừng mênh mang tối... lòng nhoi nhói
Một tiếng ai thôi, cũng thật là...
 
Trời, đất đang nhòa theo sắc đêm
Ánh sao, xa xứ cũng vơi quen
Lần đi trong tiếng ngàn con dế
Đang nỉ non buồn... Anh nhớ em