Kìa phố bừng lên, nắng, em ơi
Đàn chim ríu rít, lộc xanh rồi
Xuân như thầm hẹn màu tươi mới,
Về đi, phố mỗi mình anh côi...
Tình nhân nao nức chen dòng phố
Hoa nắng lung linh rải đất trời
Trầm ngân mấy tiếng chuông vừa đổ
Nghẹn ngào nghe tiếng lòng đang rơi
StatCounter
Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012
Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012
Sầu Đông
Ai mang cái rét mùa Đông bán
Thiên hạ chẳng mua, phố lạnh đầy
Thuyền ai chất nhớ chồng lên mạn
Sóng nhẹ cũng làm ướt tôi lây
Gió rét hanh hao, trời ảm đạm
Người đi hay về cũng đi nhanh
Chỉ có nỗi buồn trôi rất chậm
Năm tháng xoay vần... vẫn loanh quanh
Em có hay hồn tôi thiếu nắng
Quạnh quẽ, xanh xao, nhớ một người
Như trái cuối mùa, trời không lặng
Một ngày nào đó cũng lìa rơi
Bao giờ hết lạnh..., mùa Xuân tới
Còn giấc mơ hoa gửi gắm người?
Hồn tôi sắp lả..., dài trông đợi...
Mơ... có đến ngày được thắm tươi?
Chút mưa bay, không thành dòng chảy
Sướt mướt chiều trôi, mặt đất mờ
Gió ơi, cho gửi về nơi ấy
Một chút buồn này, một chút mơ
Yêu thầm
Yêu người, tôi lặng giấu trong lòng
Sớm nay như thấy trong nắng trong
Nắng tinh khôi, nắng như mắt biếc
Lấp lánh, hỏi rằng: nhớ em không?
Yêu người, tôi giấu ở trên mây
Chiều nay trời hẹp, khóm mây dày
Về đâu cơn gió mùa hoang hoải
Mây trầm..., hồn sầu bỗng nghiêng lay
Yêu người, tôi giấu ở trong mơ
Đêm qua, như nghe sóng vỗ bờ
Con sông dạt dào, bờ cát vắng
Đâu dấu chân trần? Hay sóng xô...?
Yêu người, tôi trót gửi trăng sao
Đêm nay, nhấp nháy những ngôi nào
Để cho khắc khoải lòng da diết
Biết người xưa giờ ở nơi nao?
Yêu người, tôi giấu bấy lâu nay
Mây gió, trăng sao cũng lạ thay...
Lòng như nghẹn ứ buồn dang dở
Chua chát, người đâu ở chốn này!
Người ơi, năm tháng hững hờ trôi
Nắng mai, người vắng, có mãi ngời?
Sông xưa, dòng đổi, bồi thua lở
Mây trắng úa màu, sao đổi ngôi
Giấu người, tình ấy có phôi pha
Thương nhớ mờ phai hay đậm đà
Con tim trăn trở lời chưa ngỏ
Rấm rứt, điên cuồng, đau, tan ra!
Này nắng, này mây, trăng sao ơi
Xin đừng để tình tôi chơi vơi!
Người ơi, day dứt dòng sông đỏ
Những giấc mơ yêu chẳng có lời
Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012
Mưa nửa đêm mùa đông
Từng mùa qua đi chẳng còn em
có lẽ nỗi buồn như đã quen
mà phố thương em, in dấu mãi
dáng ngoan xưa, từ những giấc hiền
Có lúc lãng quên như qua đây
như gió đông xiên kim qua tay
chiều trôi xa lắm, hồn tê lạnh
để biết nhớ sao bờ vai gầy
Có cơn mưa đêm như cơn mơ
khẽ đánh thức nhớ thương ban sơ
tí tách... đệm lời chưa dám nói
tận xa xôi... nay đã phai mờ
Năm tháng như trùng dương bao la
muôn sóng cứ làm xa thêm xa...
Mưa ngưng... dư âm nghe từng giọt
gõ phím buồn ngân tựa như là...
(từ những bài thơ không gửi)
có lẽ nỗi buồn như đã quen
mà phố thương em, in dấu mãi
dáng ngoan xưa, từ những giấc hiền
Có lúc lãng quên như qua đây
như gió đông xiên kim qua tay
chiều trôi xa lắm, hồn tê lạnh
để biết nhớ sao bờ vai gầy
Có cơn mưa đêm như cơn mơ
khẽ đánh thức nhớ thương ban sơ
tí tách... đệm lời chưa dám nói
tận xa xôi... nay đã phai mờ
Năm tháng như trùng dương bao la
muôn sóng cứ làm xa thêm xa...
Mưa ngưng... dư âm nghe từng giọt
gõ phím buồn ngân tựa như là...
(từ những bài thơ không gửi)
Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012
Không đề 3
Thời gian như kẻ lữ hành thôi
Đi qua em, anh, qua cuộc đời
Lượm lặt đủ sắc màu, khuôn dạng
Khắc họa rồi, lại bỏ cuộc chơi
-----------------
Anh đơn côi, mong mãi một lần
Em về đây lòng chẳng phân vân
Mắt nhìn thẳng, đôi bờ dào dạt
Bình yên, tình anh - hãy dừng chân
Mong một ngày phố xá bừng vui
Nắng tô son trên những môi cười
Gió nhẹ còn vương mùa hoa cũ
Mắt đã thầm ánh nét xuân tươi
-----------------
Chiều nay, những góc phố, mái nhà
Mờ như hư, thực, như gần, xa
Sương trắng chẳng che lòng cô lẻ
Nhớ em, anh cứ mãi quên là...
Đi qua em, anh, qua cuộc đời
Lượm lặt đủ sắc màu, khuôn dạng
Khắc họa rồi, lại bỏ cuộc chơi
-----------------
Anh đơn côi, mong mãi một lần
Em về đây lòng chẳng phân vân
Mắt nhìn thẳng, đôi bờ dào dạt
Bình yên, tình anh - hãy dừng chân
Mong một ngày phố xá bừng vui
Nắng tô son trên những môi cười
Gió nhẹ còn vương mùa hoa cũ
Mắt đã thầm ánh nét xuân tươi
-----------------
Chiều nay, những góc phố, mái nhà
Mờ như hư, thực, như gần, xa
Sương trắng chẳng che lòng cô lẻ
Nhớ em, anh cứ mãi quên là...
Thứ Tư, 14 tháng 11, 2012
Em, Phố và Thu
Thôi em về nhé, chiều thu vắng
Còn tiếng chuông ngân giữa trời mờ...
Ngẩn ngơ thương mãi màu hoa trắng
Mỗi khi buồn, anh sẽ làm thơ
Phố vắng em, anh như kẻ trọ
Anh nhớ em, phố giống nhà thờ
Em ở đâu? Vạn ngày xưng tội...
Hoa sữa mùa thu cứ ngu ngơ
Còn tiếng chuông ngân giữa trời mờ...
Ngẩn ngơ thương mãi màu hoa trắng
Mỗi khi buồn, anh sẽ làm thơ
Phố vắng em, anh như kẻ trọ
Anh nhớ em, phố giống nhà thờ
Em ở đâu? Vạn ngày xưng tội...
Hoa sữa mùa thu cứ ngu ngơ
Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2012
Hoài vọng
Có giấc mơ nào đã xa rồi
Chiều thu lành lạnh, nhiều lá rơi
thèm khúc nhạc buồn khi tàn nắng
đời vắng... như quên hẳn tiếng cười
Có lẽ từ nay xin giấu im
nỗi buồn câm nín ở trong tim
đôi khi thổn thức, khi gào thét
khi cháy bùng lên thiêu bóng đêm
Ai bán, tôi xin mua lãng quên
nỗi buồn gọi mãi chẳng nên tên
lâu lâu thiếp ngủ trong tiềm thức
mơ cõi tình yêu... cười rất hiền
Xin những niềm đau như thoáng xa
để dấu yêu xưa mãi ngọc ngà
khi nắng vơi đi, khi mùa cạn
đường trần tôi vẫn muốn em qua
Em nghe gì chiều gió hụt hơi
tiếng yêu thương buông lơi, khép lời
anh khan tiếng nồng nàn ru mãi
biết ngày nào thắp lại tinh khôi?
Chiều thu lành lạnh, nhiều lá rơi
thèm khúc nhạc buồn khi tàn nắng
đời vắng... như quên hẳn tiếng cười
Có lẽ từ nay xin giấu im
nỗi buồn câm nín ở trong tim
đôi khi thổn thức, khi gào thét
khi cháy bùng lên thiêu bóng đêm
Ai bán, tôi xin mua lãng quên
nỗi buồn gọi mãi chẳng nên tên
lâu lâu thiếp ngủ trong tiềm thức
mơ cõi tình yêu... cười rất hiền
Xin những niềm đau như thoáng xa
để dấu yêu xưa mãi ngọc ngà
khi nắng vơi đi, khi mùa cạn
đường trần tôi vẫn muốn em qua
Em nghe gì chiều gió hụt hơi
tiếng yêu thương buông lơi, khép lời
anh khan tiếng nồng nàn ru mãi
biết ngày nào thắp lại tinh khôi?
Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2012
Đêm nay, anh nhớ em
Heo may lại về, Thu chớm thôi
Nỗi nhớ em chín, sắp rụng rồi
Đêm sương trắng che mờ phố nhỏ
Mai nắng đầy để nhớ hong phơi
Anh đi dọc buổi chiều hôm nay
Nhớ em như làn mây trắng bay
Ký ức như giấy chưa ráo mực
Dòng thơ bứt rứt đã bao ngày
Rất khó tìm về nơi bến xưa
Run rẩy mắt nhìn như thoáng mưa
Thương em, là nốt buồn thinh lặng
Rơi giữa trời thu, hạt nắng vừa...
Em hỡi, đi trên những lối trần
Xin mơ còn hé nụ mùa xuân
Đêm nay, da diết ru tình lặng
Mộng thấy ngoài kia trời sáng dần
Nỗi nhớ em chín, sắp rụng rồi
Đêm sương trắng che mờ phố nhỏ
Mai nắng đầy để nhớ hong phơi
Anh đi dọc buổi chiều hôm nay
Nhớ em như làn mây trắng bay
Ký ức như giấy chưa ráo mực
Dòng thơ bứt rứt đã bao ngày
Rất khó tìm về nơi bến xưa
Run rẩy mắt nhìn như thoáng mưa
Thương em, là nốt buồn thinh lặng
Rơi giữa trời thu, hạt nắng vừa...
Em hỡi, đi trên những lối trần
Xin mơ còn hé nụ mùa xuân
Đêm nay, da diết ru tình lặng
Mộng thấy ngoài kia trời sáng dần
Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012
Bài thơ không gửi
Bài thơ tôi viết tặng người
Mượn hương hoa sữa, mượn trời mùa Thu
Mượn nôn nao tiếng chim gù
Mượn thương nhớ bữa hình như em buồn
Bài thơ viết giữa cô đơn
Một chiều nắng nhạt, gió hờn bỏ đi
Xa xa mấy tảng mây chì
Nhìn như trách hỏi: viết gì cho em?
Bài thơ tôi viết giữa đêm
Không gian lặng ngắt, vần thêm khó tìm
Hay thôi, cứ thế lặng im
Kệ cho mấy đợt trong tim sóng gào
Viết cho em giữa lao xao
Phố vừa thức dậy bước vào ngày xanh
Có bao nhiêu giấc mơ lành
Xin gom tất cả để dành cho em
Nhớ bao đêm ấy chong đèn
Đợi em... chợt thấy nắng lên... Nắng buồn
Em cô đơn, tôi cô đơn
Ngược đêm, ngày đến mỏi mòn... Đắng môi
Có chi bổi hổi bồi hồi
Tựa như... sao cứ đứng ngồi chẳng yên
Dung nhan xinh, dáng em hiền
Mà sao khổ sở, muốn điên anh rồi
Chắc gì em nhớ tới tôi
Đến rồi đi, chỉ vài lời xã giao
Bữa hôm có ngọn gió nào
Lời em không tiếng, ngọt ngào, ấm êm
Từ hoang tàn, lửa em nhen
Từ trơ cằn, một niềm tin trỗi mầm
Hồn tôi phờ phạc, lặng câm
Từ em, róc rách suối ngầm đã reo
Mặc cho ai nói bọt bèo
Mây bay... sao gửi hạt gieo lưng trời
Thuyền nan đòi muốn xa khơi...
Con tim cứ hát những lời nhớ em
Bài thơ viết mượn thân quen
Với bao xa lạ nhớ tên một người
Muốn gửi mà chẳng có nơi
Thì thôi mượn gió xa xôi cũng đành
Bài thơ có phải màu xanh
Bao năm chắc cũng sẽ thành khói mây
Phải chi em ở đâu đây
Quanh co, chắc cũng có ngày gặp nhau
Thơ gì viết đẩu đầu đâu
Có khi em đọc, lầu bầu mắng cho
Em như giấy mỏng thơm tho
Chắc không nỡ để tơ vò anh nhe
Hay hôm nào đọc em nghe
Người dưng viết đấy, anh thề, tin không
Ôi chao, cái sự lòng vòng
Khó như tát cạn bể Đông chẳng bằng!
Em ơi, có biết cho chăng?
HN, 200...
Mượn hương hoa sữa, mượn trời mùa Thu
Mượn nôn nao tiếng chim gù
Mượn thương nhớ bữa hình như em buồn
Bài thơ viết giữa cô đơn
Một chiều nắng nhạt, gió hờn bỏ đi
Xa xa mấy tảng mây chì
Nhìn như trách hỏi: viết gì cho em?
Bài thơ tôi viết giữa đêm
Không gian lặng ngắt, vần thêm khó tìm
Hay thôi, cứ thế lặng im
Kệ cho mấy đợt trong tim sóng gào
Viết cho em giữa lao xao
Phố vừa thức dậy bước vào ngày xanh
Có bao nhiêu giấc mơ lành
Xin gom tất cả để dành cho em
Nhớ bao đêm ấy chong đèn
Đợi em... chợt thấy nắng lên... Nắng buồn
Em cô đơn, tôi cô đơn
Ngược đêm, ngày đến mỏi mòn... Đắng môi
Có chi bổi hổi bồi hồi
Tựa như... sao cứ đứng ngồi chẳng yên
Dung nhan xinh, dáng em hiền
Mà sao khổ sở, muốn điên anh rồi
Chắc gì em nhớ tới tôi
Đến rồi đi, chỉ vài lời xã giao
Bữa hôm có ngọn gió nào
Lời em không tiếng, ngọt ngào, ấm êm
Từ hoang tàn, lửa em nhen
Từ trơ cằn, một niềm tin trỗi mầm
Hồn tôi phờ phạc, lặng câm
Từ em, róc rách suối ngầm đã reo
Mặc cho ai nói bọt bèo
Mây bay... sao gửi hạt gieo lưng trời
Thuyền nan đòi muốn xa khơi...
Con tim cứ hát những lời nhớ em
Bài thơ viết mượn thân quen
Với bao xa lạ nhớ tên một người
Muốn gửi mà chẳng có nơi
Thì thôi mượn gió xa xôi cũng đành
Bài thơ có phải màu xanh
Bao năm chắc cũng sẽ thành khói mây
Phải chi em ở đâu đây
Quanh co, chắc cũng có ngày gặp nhau
Thơ gì viết đẩu đầu đâu
Có khi em đọc, lầu bầu mắng cho
Em như giấy mỏng thơm tho
Chắc không nỡ để tơ vò anh nhe
Hay hôm nào đọc em nghe
Người dưng viết đấy, anh thề, tin không
Ôi chao, cái sự lòng vòng
Khó như tát cạn bể Đông chẳng bằng!
Em ơi, có biết cho chăng?
HN, 200...
Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012
Tình lặng
Từ buổi quen em,
rồi nhớ em
ngày tháng
anh dường như cũng quên
Chiều nay
lặng lẽ,
bên dòng phố
môi mặn,
lòng anh chợt sũng mềm
Mưa rơi như thác,
như gào thét,
như xé tan tành
bao cõi êm
Tình trao em mãi,
em nào biết
Sao
ngỡ vô tình
mưa khóc tên...
Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012
Khát vọng
Xin đừng bao giờ đến ngày cuối cùng,
đừng làm ngắt từng nhịp tim rung,
cho anh mơ, mơ cùng em, mãi mãi
dù biển trời xa cách, dễ đâu chung
Xin luôn còn khao khát ngóng ngày mai,
quên cách ngăn, kiếp số đã an bài,
con tim ấm, mộng về, ta gần lại
dù Đông kề, Thu đã chớm tàn phai
Xin em cười cho sáng mỗi ban mai
anh thức dậy, biết tình yêu còn đợi
và những khi kiệt cùng, hay lúc lòng tăm tối
anh còn em, hiền dịu níu bàn tay
Xin đừng dừng, dù mai đó, nay đây
mình còn giữ những ngày chưa khi gặp,
như đêm nay, ấm mềm như chăn đắp
kỷ niệm dịu dàng vỗ nhẹ giấc tình say
Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012
Một ngày nào đó
Rồi một ngày ta cố quên nhau
Dấu yêu xưa, tháng năm không màu
Khung trời cũ nặng hờn mây thấp
Đêm vô cùng, ran rát mưa mau...
Rồi một ngày ta đi về đâu?
Lối hôm nao, đâu nữa cây cầu?
Trong khoảnh khắc, trọn đời, mãi mãi
Từng mạch buồn nhấm nháp tim đau!
Rồi một ngày, như mọi ngày qua
Ta dửng dưng, nhợt nhạt tới già
Tội cho ngọn lửa nào nhen mãi
Bao đông rồi âm ỉ, xót xa...
Rồi một ngày, mặt đất đầy hoa
Trên cao xanh, muôn ánh chói lòa
Không ta nữa, lặng thầm vĩnh viễn
Một mối tình xa vẫn hoài xa...
Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012
Nuối tiếc
Mình nhớ nhau, buồn khô tiếng nấc...
Anh đọc bao lần, bấy xót xa
Sầu ơi, sầu có bao cung bậc
Ngần ấy ăn năn tận đến già
Những ngày xưa cũ, chừ xa quá
Biết đến kiếp nào hết luyến thương
Thu vừa đương chớm, nghe tàn tạ
Đã gọi ran tên nẻo cuối đường
Đôi khi nhòe mắt tìm muôn hướng
Lạc lõng, chiều phai, chẳng lối về
Dòng sông đợi gió, đò sang muộn
Lặng giữa hai bờ, loang bóng mê
Chiều nay, vạn lá chừng ươm lệ
Lối ấy, hai hàng trông dáng em
Lòng anh buồn thắt, hồn như thể
Chờ gió về lay để ướt mèm...
Anh đọc bao lần, bấy xót xa
Sầu ơi, sầu có bao cung bậc
Ngần ấy ăn năn tận đến già
Những ngày xưa cũ, chừ xa quá
Biết đến kiếp nào hết luyến thương
Thu vừa đương chớm, nghe tàn tạ
Đã gọi ran tên nẻo cuối đường
Đôi khi nhòe mắt tìm muôn hướng
Lạc lõng, chiều phai, chẳng lối về
Dòng sông đợi gió, đò sang muộn
Lặng giữa hai bờ, loang bóng mê
Chiều nay, vạn lá chừng ươm lệ
Lối ấy, hai hàng trông dáng em
Lòng anh buồn thắt, hồn như thể
Chờ gió về lay để ướt mèm...
Thứ Ba, 21 tháng 8, 2012
Không đề 10
Sắp thu rồi
đêm thoảng lạnh
quen quen,
Ngày phố cũng hanh vàng theo nắng rọi
Nhành cây trên nền trời
hay cánh tay
chới với
Kỷ niệm vẫn nguyên lành, sao em chẳng về đây?
Em dịu dàng gom nắng ẩn vào mây
những trưa gắt anh đi, về
đơn độc
Quên sao được những khi hồn trơ trốc,
tựa suối nguồn em thắp lại mầm xanh
Từ lâu rồi thu với em, với anh
cứ lay khẽ giấc mơ lành,
thơ mộng...
Bỗng dưng
chiều nay giữa đôi bờ,
lóng ngóng
Nắng, gió,
đất, trời rộng quá
hóa bơ vơ!
đêm thoảng lạnh
quen quen,
Ngày phố cũng hanh vàng theo nắng rọi
Nhành cây trên nền trời
hay cánh tay
chới với
Kỷ niệm vẫn nguyên lành, sao em chẳng về đây?
Em dịu dàng gom nắng ẩn vào mây
những trưa gắt anh đi, về
đơn độc
Quên sao được những khi hồn trơ trốc,
tựa suối nguồn em thắp lại mầm xanh
Từ lâu rồi thu với em, với anh
cứ lay khẽ giấc mơ lành,
thơ mộng...
Bỗng dưng
chiều nay giữa đôi bờ,
lóng ngóng
Nắng, gió,
đất, trời rộng quá
hóa bơ vơ!
Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012
Nắng rụng
Nắng rụng trên tàng cây lấp lánh
Gió thoảng vô tình hương cốm sen
Chiều tàn, áo mỏng, trời se lạnh
Nghe bước Thu về trên lối quen
Em để quên này, làn mây trắng
Trên khoảng trời xanh nơi phố anh
Anh gọi bao lần trong thinh lặng
Để bấy nhiêu lần tim dối quanh
Em chẳng gửi lời ru cho gió
Hát khúc không lời, ai thấu đâu
Còn để quên màu trên hoa đỏ
Chấm lửa in vào trong mắt sâu
Người quen, chỉ mỗi mùa thu lạ
Anh biết tìm đâu giữa đất trời
Chiều nay, có một phần hóa đá
Anh nhớ em, hồn theo nắng rơi...
(Từ Những bài thơ không gửi)
Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012
Tháng Sáu chia đôi
Chiều thưa vắng, con đường chợt dài
hai hàng cây, gió đã nguôi ngoai
mây chưa tím, khoảng trời đã biếc
phố giao mùa trên dấu nắng phai
Anh đi về, tháng Sáu chia đôi
nửa chưa mưa đã muốn ngập rồi
nửa đang nắng lửa lòng thiêu đốt
Nhớ em mà nghe đắng trên môi
Có đôi khi ngỡ chuyện bao đồng
vu vơ buồn như gió, hư không
mơ mưa, nắng... Một ngày em đến
cỗi cằn cây hé nụ hoa hồng
Chát đắng buồn, thương mộng sánh đôi
chẳng dám tin anh mất em rồi
Hận mãi dại khờ, năm tháng ấy
bến chẳng đợi thuyền, để nước trôi
Giờ em xa quá... Đã từ lâu
phố chông chênh, phố nhạt phai mầu
Chiều nay, gió mỏng, trời đương Hạ
mà hồn đã thoảng lạnh mùa Ngâu
hai hàng cây, gió đã nguôi ngoai
mây chưa tím, khoảng trời đã biếc
phố giao mùa trên dấu nắng phai
Anh đi về, tháng Sáu chia đôi
nửa chưa mưa đã muốn ngập rồi
nửa đang nắng lửa lòng thiêu đốt
Nhớ em mà nghe đắng trên môi
Có đôi khi ngỡ chuyện bao đồng
vu vơ buồn như gió, hư không
mơ mưa, nắng... Một ngày em đến
cỗi cằn cây hé nụ hoa hồng
Chát đắng buồn, thương mộng sánh đôi
chẳng dám tin anh mất em rồi
Hận mãi dại khờ, năm tháng ấy
bến chẳng đợi thuyền, để nước trôi
Giờ em xa quá... Đã từ lâu
phố chông chênh, phố nhạt phai mầu
Chiều nay, gió mỏng, trời đương Hạ
mà hồn đã thoảng lạnh mùa Ngâu
Thứ Tư, 20 tháng 6, 2012
Không đề 2
Một chút xao lòng, sao đã như
Thoáng thôi, gió đã thốt lên từ...
Mây chao xuống phố, hay tà áo
Bay ngợp hồn ai bao giấc thu?
Thoáng thôi, gió đã thốt lên từ...
Mây chao xuống phố, hay tà áo
Bay ngợp hồn ai bao giấc thu?
Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012
Khi em đến
Khi em đến, buổi chiều chông chênh lắm
Bóng thôi tròn và con nắng đang phai
Cuối hiên nhà, cơn gió chuội qua vai
Tôi đứng lặng, quên mất bài thơ cũ
Khi em đến, mảnh trăng còn thiếu nữ
Đêm chưa loang, mây vẫn đủ màu mây
Con dế mèn gáy tìm bạn đâu đây
Tôi quên mất sương đã dày... Thu muộn
Khi em đến, bao ngả lòng lộn xộn
Nhớ và quên, sớm và muộn, nghĩa đời...
Trộn trăm điều trong một chốc chơi vơi
Tôi quên mất để đất trời nghiêng ngả
Khi em đến, cây đang mùa thay lá
Trời heo may, người đã ngả thay lòng
Em - nắng hồng, cho tôi ngại sang Đông
Như vội vã, ủ trong lòng nỗi nhớ...
Rồi em đi, tôi thấy mình vô cớ
Đã có chi, mà cứ ngơ ngẩn buồn?
Em bây giờ: xa, cứ mãi xa hơn
Nhớ cũng thêm, mà mỏi mòn vô vọng...
T.B: Sau một thời gian dài, khi nhìn lại, nhungngayddaqua cảm thấy cần phải sửa lại một số từ so với lúc ban đầu mới viết bài này./.
Bóng thôi tròn và con nắng đang phai
Cuối hiên nhà, cơn gió chuội qua vai
Tôi đứng lặng, quên mất bài thơ cũ
Khi em đến, mảnh trăng còn thiếu nữ
Đêm chưa loang, mây vẫn đủ màu mây
Con dế mèn gáy tìm bạn đâu đây
Tôi quên mất sương đã dày... Thu muộn
Khi em đến, bao ngả lòng lộn xộn
Nhớ và quên, sớm và muộn, nghĩa đời...
Trộn trăm điều trong một chốc chơi vơi
Tôi quên mất để đất trời nghiêng ngả
Khi em đến, cây đang mùa thay lá
Trời heo may, người đã ngả thay lòng
Em - nắng hồng, cho tôi ngại sang Đông
Như vội vã, ủ trong lòng nỗi nhớ...
Rồi em đi, tôi thấy mình vô cớ
Đã có chi, mà cứ ngơ ngẩn buồn?
Em bây giờ: xa, cứ mãi xa hơn
Nhớ cũng thêm, mà mỏi mòn vô vọng...
T.B: Sau một thời gian dài, khi nhìn lại, nhungngayddaqua cảm thấy cần phải sửa lại một số từ so với lúc ban đầu mới viết bài này./.
Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012
Phố, tháng 5
Hàng sấu chiều qua rải lá vàng
tháng 5 buồn thoảng như thu sang
đường cũ ta về, người thưa vắng
nắng giọt rơi nghiêng, giọt bẽ bàng
Giấu lửa bao giờ hàng phượng vỹ
sớm nay đỏ rực gọi hè sang
Ngàn tiếng ve sầu than rền rĩ
đếm buồn, đếm nhớ dạ ta mang!
tháng 5 buồn thoảng như thu sang
đường cũ ta về, người thưa vắng
nắng giọt rơi nghiêng, giọt bẽ bàng
Giấu lửa bao giờ hàng phượng vỹ
sớm nay đỏ rực gọi hè sang
Ngàn tiếng ve sầu than rền rĩ
đếm buồn, đếm nhớ dạ ta mang!
Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012
Vẩn vơ
Có cánh chim nhớ phố
lạc lối chiều công viên
Tuổi thơ ơi, giông gió
sao mắt em quá hiền!
Mặt trời như sóng lửa
cháy tràn trên khúc sông
Gió hoang tàn câu hứa
ngựa phi qua cánh đồng...
Chiều nao đời hoang vắng
hoàng hôn mắt em buồn
Neo thuyền trên năm tháng
anh chở oằn cô đơn
Giấc mơ anh xa mãi
Nhớ môi em cánh hồng
Em đi chưa về lại
phố anh chừng như Đông
Khi lòng tin hấp hối
buồn theo buồn nhân đôi
Lời ru nào cất vội
chiều gió bay lên trời!
Thứ Ba, 8 tháng 5, 2012
Không đề 9
Anh muốn mơ ngày đón em sang
vàng cây cơm nguội, đỏ cây bàng
hồn thơ cũng đậm hương mùa cốm
phố nhuộm màu thu dệt giấc vàng
Muốn được cùng em chia tháng ngày
kể chi sướng, khổ cùng nắm tay
để chung mơ giấc không bờ bến
để cuốn quay tình say đắm say
Rời rạc thời gian, em như quên
Ánh mắt anh trầm khi nắng lên
Nhớ em, tìm kiếm trong vô vọng
Vá víu niềm đau mãi chẳng liền
Dòng sông bên phố đã dần vơi
trách chi lời nói cũng phai phôi
Đôi khi buồn cháy hồn cây cỏ
khát giọt mùa yêu rải xuống đời
Thương ôi, những giấc mơ đơn côi
chẳng đến khi lòng ta xa xôi
Hồn phố bốn mùa mưa nắng gội
cơn gió chiều nay thổi... rã rời
Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2012
Nắng lên
Nhẹ bấc, tưng bừng bay khắp sân
Mơn man những sắc Hạ trong ngần
Như khi em đến ươm mùa mới
Hoa nắng mơ màng thơm dấu chân
Óng vàng như thể chưa từng phai
Sợi nắng mỏng như làn tóc mai
Anh kịp quên rồi Đông giá lạnh
Mừng nắng, mừng em, nỗi nhớ dài
Mơn man những sắc Hạ trong ngần
Như khi em đến ươm mùa mới
Hoa nắng mơ màng thơm dấu chân
Óng vàng như thể chưa từng phai
Sợi nắng mỏng như làn tóc mai
Anh kịp quên rồi Đông giá lạnh
Mừng nắng, mừng em, nỗi nhớ dài
Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012
Không đề 8
Gửi em, một chút phố ngày mưa
có ngọn gió nam thổi trái mùa
có cả phập phồng bong bóng cũ
lũ sẻ lông xù cong nhánh sưa
Em đi, đường phố quen như lạ
ngơ ngác mình anh thiếu lẫn thừa
như con thú nhỏ rời hang trú
ra phố e dè trên dấu xưa
có ngọn gió nam thổi trái mùa
có cả phập phồng bong bóng cũ
lũ sẻ lông xù cong nhánh sưa
Em đi, đường phố quen như lạ
ngơ ngác mình anh thiếu lẫn thừa
như con thú nhỏ rời hang trú
ra phố e dè trên dấu xưa
Thứ Tư, 4 tháng 4, 2012
Không đề 7
Em có còn nhớ mùa trắng hoa rơi
hương quấn quít theo đêm về ngõ nhỏ
mùa môi cười, ngỡ nụ thầm lấp ló
chuếnh choáng rồi, anh tưởng ngấm men cay
Nếu mai này thiếu một chút heo may
phố còn ai mong mùa hoa sữa nữa?
Anh van em để mùa thu hé cửa
cho hồn anh cuồng nhớ vẫn mong vàng
hương quấn quít theo đêm về ngõ nhỏ
mùa môi cười, ngỡ nụ thầm lấp ló
chuếnh choáng rồi, anh tưởng ngấm men cay
Nếu mai này thiếu một chút heo may
phố còn ai mong mùa hoa sữa nữa?
Anh van em để mùa thu hé cửa
cho hồn anh cuồng nhớ vẫn mong vàng
Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012
Xin em
Xin một lần, em giống ngày xưa
Chứa chan yêu,
nói chẳng sao vừa
Ngây ngất thế,
thật thà,
quấn quít
Khác bây giờ,
khác lúc em chưa...
Xin em dành góc nhỏ
mùa thu
Mong manh như khói mỏng
sương mù
Heo may chớm,
mơ màng,
nắng phớt
Dòng thơ còn ươm khúc ca ru
Xin em quên sầu chưa có tên
Giọt đàn anh,
sương rớt chân thềm
Đêm phảng phất khoảng trời
mắt biếc
Mộng ta vừa như trăng mới lên
Anh xin em,
nhoi nhói lòng đau
Tiếng chim gù
thương ta mất nhau
Đường vẫn chật
gập ghềnh
phố cũ
Người qua rồi
lá rớt đằng sau
Chứa chan yêu,
nói chẳng sao vừa
Ngây ngất thế,
thật thà,
quấn quít
Khác bây giờ,
khác lúc em chưa...
Xin em dành góc nhỏ
mùa thu
Mong manh như khói mỏng
sương mù
Heo may chớm,
mơ màng,
nắng phớt
Dòng thơ còn ươm khúc ca ru
Xin em quên sầu chưa có tên
Giọt đàn anh,
sương rớt chân thềm
Đêm phảng phất khoảng trời
mắt biếc
Mộng ta vừa như trăng mới lên
Anh xin em,
nhoi nhói lòng đau
Tiếng chim gù
thương ta mất nhau
Đường vẫn chật
gập ghềnh
phố cũ
Người qua rồi
lá rớt đằng sau
Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012
Chiều qua, chiếc lá bàng rơi, đỏ
Hôm qua, một chiếc lá bàng rơi
Đỏ bầm trên hè phố không người
Mưa, run lạnh, chiều tàn heo hút
Có khi nào hơn thế, đơn côi
Mùa Đông dai dẳng vẫn chưa qua
Gom lạnh gieo lòng khách tháng Ba
Co ro con phố, ngày trôi chậm
Đợi nắng, đàn chim nép hiên nhà
Biết nói làm sao, anh nhớ em
Trông bụi mưa dày, trắng, dày thêm
Nghe tiếng rơi buồn bên ô cửa
Rấm rứt vừa như một nỗi niềm
Mong thấy ngày mai nắng, trời xanh
Mơ một lần thôi em nhớ anh
Chiều qua, chiếc lá bàng rơi, đỏ
Chồi non nhỏ bé nhú trên cành
Đỏ bầm trên hè phố không người
Mưa, run lạnh, chiều tàn heo hút
Có khi nào hơn thế, đơn côi
Mùa Đông dai dẳng vẫn chưa qua
Gom lạnh gieo lòng khách tháng Ba
Co ro con phố, ngày trôi chậm
Đợi nắng, đàn chim nép hiên nhà
Biết nói làm sao, anh nhớ em
Trông bụi mưa dày, trắng, dày thêm
Nghe tiếng rơi buồn bên ô cửa
Rấm rứt vừa như một nỗi niềm
Mong thấy ngày mai nắng, trời xanh
Mơ một lần thôi em nhớ anh
Chiều qua, chiếc lá bàng rơi, đỏ
Chồi non nhỏ bé nhú trên cành
Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2012
Không đề 6
Ngày đi qua, buồn dày thêm chút nữa
Phố hoang vu như chẳng dấu chân người
Anh nhớ em, thấy lòng đang có lửa
Ngỡ hồn mình tựa chiếc lá gần rơi
-----------------------------------------
Gió ru xa nghe thoảng đôi lời
Cuối vườn chiều vài đốm lá rơi
Quay quắt một niềm mơ chới với
Lửa hoàng hôn in đáy mắt người
Đường tan tầm nườm nượp người xe
Có bài ca theo suốt lối về
Chẳng biết em giờ nơi xứ lạ
Vất vả trăm đường... liệu có nghe
Thu sắp tàn, ước mộng còn xanh
Mơ thoáng buồn vẫn ánh long lanh
Mơ câu hát thôi đừng khắc khoải
Có lẽ nào em lại quên anh
Thứ Tư, 22 tháng 2, 2012
Không đề 5
Gió lao xao mãi trong vườn vắng
Dỗ chẳng nổi cây lặng giấc buồn
Thuyền mây êm lướt trên trời rộng
Chở nhớ mong nào đi mấy phương
Cho anh mơ gió về qua phố
Thơm tóc em bay mỗi lối về
Chiều tha hương, nắng buông dịu nhẹ
Thắp lửa mắt người nhớ mong quê
Dỗ chẳng nổi cây lặng giấc buồn
Thuyền mây êm lướt trên trời rộng
Chở nhớ mong nào đi mấy phương
Cho anh mơ gió về qua phố
Thơm tóc em bay mỗi lối về
Chiều tha hương, nắng buông dịu nhẹ
Thắp lửa mắt người nhớ mong quê
Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012
Tiếng đàn khuya
Lâu rồi chưa đụng đến cây đàn
Sợ những thanh âm buồn miên man
Từ khi đôi ngả ta từ tạ
Sợ mỗi khi cười như dối gian
Đêm thâu trong phố, trôi lững lờ
Vẳng lên đâu đó một lời thơ
Là thư anh viết từ xa thẳm
Chưa kịp gửi em... tưởng đã mờ
Lá thư anh viết dưới đèn dầu
Lâu rồi... chỉ nhớ được đôi câu
Mưa rừng... mực đã nhòe phai hết
Sót lại... "đợi chờ, thương nhớ nhau"...
Từng nốt gầy rơi, trôi trong đêm
Vườn khuya cây thức, như trông lên
Trời không sao, trắng như sương khói
Từng nốt rơi buồn... anh nhớ em!
Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012
Gửi em
Em có về qua góc phố xưa không
Sớm xuân nay đã phớt chút nắng hồng
Lộc đã nẩy lấm chấm hàng cây cũ
Gió reo thầm khe khẽ, lối cong cong
Anh mong nắng cứ ngụ lại, đừng đi
Cho phố quen lắng tiếng chim rù rì
Cho những khi ngang bờ công viên nhỏ
Khách đôi lần đứng lại, ngẩn người nghe
Muốn thấy em qua lại nẻo đường xưa
Tóc em buông cho thỏa sức gió đùa
Cho anh mắt cháy lặng thầm theo hút
Vui đợi chờ, đâu có quản nắng mưa
Phố hỏi anh, nay đã biết bao xuân
Anh lặng câm, thương phố, cứ ngại ngần
Chờ em mãi, mùa tiếp mùa đắp đổi
Em có về, hay em vẫn phân vân?
Sớm xuân nay đã phớt chút nắng hồng
Lộc đã nẩy lấm chấm hàng cây cũ
Gió reo thầm khe khẽ, lối cong cong
Anh mong nắng cứ ngụ lại, đừng đi
Cho phố quen lắng tiếng chim rù rì
Cho những khi ngang bờ công viên nhỏ
Khách đôi lần đứng lại, ngẩn người nghe
Muốn thấy em qua lại nẻo đường xưa
Tóc em buông cho thỏa sức gió đùa
Cho anh mắt cháy lặng thầm theo hút
Vui đợi chờ, đâu có quản nắng mưa
Phố hỏi anh, nay đã biết bao xuân
Anh lặng câm, thương phố, cứ ngại ngần
Chờ em mãi, mùa tiếp mùa đắp đổi
Em có về, hay em vẫn phân vân?
Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012
Nhớ bông hoa gạo
Tóc dài em chải nắng Xuân
Xin đừng như gió một lần thoảng bay
Xuân vơi còn mấy mươi ngày
Én chao bên ấy, bên này bâng khuâng
Từ em lục bát giăng giăng
Mùa Xuân một nửa vừa ngang khung trời
Mưa phùn cõng nắng sóng đôi
Vài bông hoa lửa giữa trời thắp lên
Mấy con chim sáo huyên thuyên
Đuổi nhau bắt nắng, bỏ quên cánh đồng
Thơ em phảng chút nắng hồng
Như mơ, như thực ấm lòng, ru say
Anh xa quê bấy đến nay
Nhớ câu thơ ấy, nhớ ngày gặp em
Em còn nhớ hay đã quên
Câu thơ lơ lửng giữa triền mơ anh
Đông tàn, thắp lại màu xanh
Và Xuân một nửa đã thành chiêm bao
Nhớ bông hoa gạo năm nào
Nhớ em, cô gái thanh tao thơ buồn
Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012
Chiều xa quê
Ráng chiều đã nhuộm tím vòm cây
Dòng sông chầm chậm, thuyền neo đầy
Vài con diều lượn, bờ đê vắng
Xa hút quê nhà sương trắng bay
Lòng ta mong mỏi bao chiều nhỉ
Chắp cánh bay về, như gió mây
Nỗi nhớ bao ngày, chiều nay cháy
Thổn thức buồn theo những nốt gày
Dòng sông chầm chậm, thuyền neo đầy
Vài con diều lượn, bờ đê vắng
Xa hút quê nhà sương trắng bay
Lòng ta mong mỏi bao chiều nhỉ
Chắp cánh bay về, như gió mây
Nỗi nhớ bao ngày, chiều nay cháy
Thổn thức buồn theo những nốt gày
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)