StatCounter

Thứ Năm, 7 tháng 6, 2012

Bằng lăng còn tím chiều tháng 6

Có buổi chiều nay... như chiều nao
Tím ngát hàng cây, gió rì rào
Có phố yên bình như giấc mộng
Ru dỗ anh, hồn say chiêm bao
 
Có đám mây trôi trên trời chiều
Như mảnh hồn yêu em, phiêu diêu
Có màu xanh thẳm như nỗi nhớ
Khi mơ em, anh tựa cánh diều
 
Có mặt hồ trong như gương xanh
Là nhìn xa thôi, rất yên lành
Có đắn đo nào trong đáy mắt
Thật gần, mới thấy nỗi mong manh
 
Có một người vênh mười hai giờ
Mơ em, chỉ dám gửi vào thơ
Có nửa vòng quay cùng Quả đất
Mà lòng say đến ngẩn cùng ngơ!
 
Lặng trời..., im gió..., chẳng diều bay
Có nỗi buồn thinh lặng bao ngày
Em ở phương nào, em có biết
Có người không rượu cũng cuồng quay!
 
Chiều như ươm mộng, như cợt đùa
Nhìn bằng lăng tím nhớ mơ xưa
Đơn phương anh nhấm niềm đau cũ
Nhớ đến bao nhiêu chẳng đủ vừa!
 
Anh nhớ, em từng thích bằng lăng
Anh biết, nhớ em... đã vĩnh hằng
Chiều viết những dòng như trễ muộn
Cậy nhờ cơn gió, đến em chăng? 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét