Sao em về, ngại chẳng qua đây?
Phố trong anh vẫn dáng em gầy
Anh mơ mãi một lần... Sao vậy?
Dòng chữ buồn, cứ thế lắt lay
Biết em về, rồi em sẽ đi
Lỡ làng xưa, nay còn lại gì
Con đường, hàng cây, người ngơ ngẩn
Sợ vỡ òa, sợ nỗi phân ly?
Sao em về, ngại chẳng qua đây?
Ngâu qua rồi, giờ đã heo may
Nước mắt lặn vào dòng thơ nhỏ
Đáy mắt người lửa vẫn quắt quay
Xin đừng bắt anh thôi nhớ em
Bước chân thu vừa mới qua thềm
Cơn gió rụng một chiều bên ngõ
Gieo hạt buồn vào trong cõi đêm
Em xa rồi, còn nỗi mông lung
Thoáng sương loang như khói, ngại ngùng
Nỗi nhớ ướt dưới trời sao thắp
Mím môi còn nghe tiếng tim rung