StatCounter

Thứ Hai, 16 tháng 2, 2015

Nhớ em, có phải phù vân?

Thương em... Áo tím ngày xưa
Bên hiên thả tóc... Anh thừa mơ hoang
Hồn anh ngỡ chạm thiên đàng
Nuôi thương nhớ chín, võ vàng chưa rơi
 
Em, từ bên ấy xa xôi
Ngày nào chợt đến... núi đồi hóa thơ...
Biển ơi, có tự bao giờ
Rẽ chia con sóng, hai bờ trông nhau!
 
Đất trời nay chẳng bể dâu
Tình không phai vẫn nhuộm mầu chia ly
Núi trơ trơ núi lầm lỳ
Biển xanh tít tắp xanh rì biển xanh!
 
Tình em vời vợi thiên thanh
Chỉ cho đi, chẳng để dành phận riêng
Nắng sầu, bóng núi ngả nghiêng
Gió hờn, hồn biển chông chiêng sóng trào
 
Anh giờ sống với niềm đau
Hai vai nặng trĩu, vàng thau khóc thầm
Núi đồi vọng bóng tri âm
Biển xanh ôm lấy sóng ngầm vào tim
 
Rạc rời thương một cánh chim
Chơi vơi lòng xót đá mềm dưới chân
Muốn yêu em mãi, trong ngần
Mà sa lỡ bước một lần... Thiên thu!

Thứ Hai, 9 tháng 2, 2015

Nắng rưng rưng

Mấy năm rồi, xa phố, tha hương
Ruổi rong trên ngàn vạn cung đường
Phơi nắng gió mặt dày, tay sạn
Nỗi buồn nào... như ngựa không cương

Ở nơi này trời vẫn xanh mây
Hương sắc Thu như vẫn đong đầy
Em chắc chưa một lần ghé lại
Sao vẻ trời có chút luyến say? 
 
Cho anh biết tìm em nơi đâu
Anh đã quen sương gió, dãi dầu
Nhớ em, gọi giữa rừng núi thẳm
Vọng về dọc bóng những đêm thâu

Trưa nay, chờ chuyến đò qua sông
Lấp lánh nắng rơi, rơi kín dòng
Đò thưa, sông vắng ken đầy nắng
Nắng cồn cào, day dứt giữa Đông

Chỉ đêm thôi, lạnh lẽo vô cùng
Nâng ly nhìn bóng tối mông lung
Lặng lẽ thấm nhớ buồn, muốn khóc
Nên trưa này, nắng bỗng rưng rưng

Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Một ngày đẹp trời

Một sớm trời trong đến ngỡ ngàng
Nắng tưng bừng phố, ngỡ em sang
Những chuyến xe đầy hoa rực rỡ
Qua phố lòng ai cũng rộn ràng

Nhớ người, ai ngỡ mùa ngưng trôi
Ủ ê cố giấu, mắt ít cười
Đâu hay trong sớm mùa Đông ấy
Trời đất rạng ngời nét sinh sôi!

Anh ước em về buổi hôm nay
Cùng anh dạo phố giữa ban ngày
Cùng lắng nghe lòng, nghe hơi thở
Để chợt vô tình tay nắm tay

Và em sẽ muốn ở lại đây
Và em sẽ muốn cùng anh xây...
 
(Từ Những bài thơ không gửi)

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Chiều cuối năm

Có gì trong gió lạnh chiều nay
Mà phố nhìn như buổi chia tay
Đôi hàng cây gió vần chao đảo
Vừa năm còn sót lại lưng ngày
 
Có gì như chợt nhớ, chợt quên
Nỗi niềm khôn tả, chẳng thành tên
Hình như..., lòng cứ hình như... mãi
Tựa gió thương mây, bến nhớ thuyền
 
Thương nhớ một người đã bao năm
Sao chiều nghe gió, phố thâm trầm
Thương giấc chưa tàn, năm đã cạn
Dạ sầu như tiễn bóng tri âm

Chắc phố cũng như người, thế thôi
Thương một người em xa một trời
Hình như phố cũng hình như... mãi
Nhớ người nên phố cũng đơn côi

Năm nữa lại sang, sắp sửa sang
Nhớ thương, thương nhớ sao bẽ bàng
Sao mối tủi sầu chưa cùng tận
Một mình lạc lõng giữa nhân gian!
 
(Từ Những bài thơ không gửi)

Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

Mong em ngày mai

Không muốn viết bằng trái tim đau
Tình hai ta đã... đừng thêm sầu
Em đọc, em buồn..., anh lay lắt...
Ứa lệ, buốt lòng khi nhớ nhau

Anh muốn viết bằng trái tim yêu
Vì em xa, anh ước chi nhiều
Chỉ cần nhìn em thôi cũng thỏa
Muốn cháy trong lòng, muốn cháy thiêu

Người ta nói, ngày anh chưa tin
Lặng im là giết chết con tim...
Núi sừng sững ngỡ trời cao mấy
Ngược nhìn thôi là đáy bể chìm!

Lại một năm qua, thêm một năm
Nhớ em như lửa cháy âm thầm
Nhớ em như dòng sông chảy chậm
Mà đời ai biết có bao lăm

Hơn hai mươi năm, tựa giấc mơ
Giấc mơ xanh, rộng chẳng có bờ
Chỉ có rì rào con sóng vỗ
Cho nhớ, buồn anh gửi vào thơ
 
Mơ vẫn thấy em đi ngang qua
Những góc phố, hàng cây, dãy nhà
Anh bên này đường, tay em vẫy
Mà trùng trùng cách biệt, bao la

Anh rã rời khi em lặng im
Chẳng mảy may khi anh kiếm tìm
Em thầm gỡ từng lằn dây buộc
Để trở về... Sao lại lặng im???

Con chữ như dòng chảy tự nhiên
Cứ trôi qua ghềnh thác ưu phiền
Muốn dối lòng... dối mà không được
Ai khóc giùm "nỗi buồn vô biên"...

Em đã khóc khi không còn anh...
Đất dưới chân sụp đổ tan tành
Anh muốn khóc nhưng làm sao khóc
Nước mắt nào mang lại tình xanh?

Phố bây giờ đang vào mùa Đông
Anh xót xa em chưa lấy chồng
Trời còn nắng, mà lòng chát đắng
Nắng xa vời, nắng úa mênh mông...

Cây héo khô biết ơn cơn mưa
Anh thương em biết mấy cho vừa
Thuyền xa bến, ngược dòng chẳng được
Mất em rồi mới biết yêu chưa

Em cho anh yêu lại cuộc đời
Xóa u buồn, mang lại niềm vui
Giúp anh tin vào ngày đang tới
Sao nỗi đau anh đáp lại người!

Em từng nói với anh "ngày mai..."
Anh mong "hôm nay" sẽ không dài
Bình an, vui nhé, yêu, em nhé
Xin em mở lòng, đón nhận tương lai
 
(Từ Những bài thơ không gửi)

Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

Có gì... như đã tự ngàn năm

Em hỡi, chặng đường xa bao xa
Sau bao năm ta vẫn như là...
Thiêu đốt anh, nụ cười, ánh mắt
Huyền thoại nào cứ ngỡ hôm qua
 
Nắng với gió vẫn về ngang đây
Những hàng cây vẫn lớn từng ngày
Và nỗi nhớ nối dài hun hút
Suốt con đường xao xác heo may
 
Vẫn dấu mơ vương ánh mắt trầm
Vẫn đáy tim quay quắt nén thầm
Chiều phai, cơn gió không ngừng lặng
Có gì... như đã tự ngàn năm
 
Gió theo về, con phố đã xa
Cuối con đường - sắp một ngã ba
Anh muốn giữ một mình, ký ức
Dù hôm nay ta mãi đã là...

Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

Gió, mây, em và anh

Anh lặng chờ em lúc mới Thu
Từ buổi heo may chớm, sương mù
Rồi buổi Thu tàn, phơi lá rụng...
Nửa hồn chới với... những câu ru...

Đông sang còn chút nắng lang thang
Lưa thưa nắng mỏng lẫn nắng vàng
Có phải đất trời lưu luyến mãi
Năm nào em nói... lúc Thu sang?

Người, xe trên phố đã thành dòng
Thập phương vãng khách có còn đông?
Hay chỉ miệt mài người phố cũ
Còn nửa khoảng trời vắng mênh mông?
 
Hay gió theo về lối gió thôi
Mây quên, mây rẽ đường mây rồi?(*)
Lòng anh se lạnh vài cơn thoảng
Nhớ em như làn mây trắng trôi...
 
Nay lại một mùa Đông chơi vơi
Em ơi, gió lả, gió rã rời
Một cánh chim trời bay lẻ bạn
Một tiếng tơ lòng chưa muốn lơi
 
(*) Mượn ý thơ trong bài Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mạc Tử.
(Từ Những bài thơ không gửi)