StatCounter

Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

Nghe mùa Xuân gọi

Đêm qua chẳng hiểu vì sao
Lòng thao thức, phố lao xao... Bồi hồi
Nghe từng mầm sống sinh sôi
Dạt dào... như sóng, lâu rồi, mắt nâu
 
... Theo nhau đến đỉnh ngọn sầu
Trời cao, gió lộng, nắng mầu chia ly
Đắm chìm trong mối tình si
Nhớ em, anh biết làm gì cho vơi!
 
Sớm nay, rộng một biển đời
Nghe mùa Xuân hát những lời yêu đương
Nay đà mỗi kẻ một phương
Sao như bỡ mỡ mới vương lưới tình
 
Em ơi, duyên nợ ba sinh
Làm sao trả được cho mình bình yên
Vào Xuân, trời đất thật hiền
Yêu em, tình gửi giữa miền nhân gian!

Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014

Chưa lần nào anh thử cố quên em

Chưa lần nào anh thử cố quên em
nên chẳng biết những nỗi niềm có thể
Chỉ hình dung có một ngày như thế
đã đủ buồn, đã đủ để rưng rưng

Phố tàn Đông, có đôi lúc nắng hừng
ngày vẫn lạnh, gió vẫn từng cơn buốt
như thể vô tình, một lần ta mai một
giữa chốn đông người, bất chợt tưởng quên nhau

Có lẽ sau này anh chẳng nhớ nổi đâu
những con chữ thuở ban đầu đã viết
nhưng chắc có một điều em vẫn biết
màu của khoảng trời, xanh biếc nhớ mùa Thu

Ai hiểu nỗi đau khi không thể giã từ
cũng không thể một lần như cùng tận?
Em ơi, trả sao đây khi lòng còn vương vấn
nên vẫn thế, vạn lần, anh nợ đến mai sau

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

Ừ thì...

Ừ thì cũng Tết đến nơi
Mưa rây cho rõ vẻ trời sang Xuân
Ừ thì Năm Mới đã gần
Đoàn viên, sum họp, quây quần bên nhau

Ừ thì trầu cứ nhớ cau
Phải chi sớm muộn, trước sau cũng là...
Ừ thì chạch đẻ ngọn đa...
Nên em cứ vậy, cách xa cả đời

Ừ thì không giọt lệ rơi
Mà Xuân lặng lẽ xa rời tim anh
Ừ thì mộng ấy còn xanh
Để ru mơ mãi ngọt lành tình xưa

Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

Vô vọng

Sẽ chẳng bao giờ anh muốn quên,
Nhưng biết làm sao thôi nhớ em?
Ngày đông lóe nắng, đêm lạnh vắng
Trốn có nổi đâu phút yếu mềm?

Người anh yêu ơi, nơi xa xôi
Lời đã tan bay, gió rã rời
Chỉ còn hơi ấm ngày thu lặng
Neo giữ hồn anh khỏi cuốn trôi

Anh nhớ từ thời anh buông rơi
Tình em là dây níu cuộc đời
Con tim đã lạnh, em nung chảy
Bằng tiếng tin yêu, ánh mắt cười

Vì anh, em cực biết bao nhiêu
Quên cả mùa hoa, trễ chợ chiều...
Đời anh ngang trái? Tình ngang trái?
Lúc mất em rồi, mới biết yêu!

Anh biết em luôn giấu nỗi buồn,
Sẻ vui cho khắp chốn buồn hơn
Chẳng bao giờ nghĩ cho thân phận
Nên chẳng cho anh chút oán hờn

Đêm nay, nhớ em xen chua cay
Thương em bên ấy, mùa đông này
Một màu băng trắng. Tim anh lạnh,
Khát lửa, tìm em sau kiếp nay...

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

Đêm lạnh trăng suông

 Đêm trong ngõ vắng gió lao xao
Vườn cây không ngủ khẽ rì rào
Con mèo cuộn tròn lim dim mắt
Giống người thao thức nhớ nơi nao
 
Có tiếng rao buồn trong ngõ đêm
Rồi lặng rơi chìm trong cõi êm
Chỉ còn trăng thức bên khung cửa
Nghiêng mặt nhìn nhau mảnh lưỡi liềm
 
Em gần hơn hay xa hơn Trăng
Mà anh còn thấy được chị Hằng
Nhớ em, đêm trống như huơ hoác
Lệ mờ trên mái ngọn sương giăng


Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

Đêm

Đêm rộng quá,
bóng người chẳng là bao
Anh vẫn muốn thu mình vào nhỏ nữa
Đêm mùa đông.
Trong lòng anh khát lửa
Em ở đâu, lần lữa chẳng quay về?

Đêm dài quá,
có khi nào em nghe
Anh gọi mãi...
Gió bên ngoài hun hút
Mong giấc mơ, mơ dáng hình quen thuộc...
Chợt ngày sang,
lòng tê buốt...
Hoang tàn!

Đêm - sông dài,
mộng tựa chuyến đò ngang
Bờ bên ấy, còn dịu dàng em đợi
Đất khát khô,
mưa chùng chình chẳng tới
Hạt tình yêu vùi mãi chẳng xanh mầm...

Đêm thật gần,
đêm cũng quá xa xăm
Phải đối diện với thăng trầm, hoài vọng...
nhiều khi chẳng rõ mình
là hình,
hay là bóng
Lỡ để tình yêu bay mất rồi.
Vô vọng
nhớ về em...

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

Hoang mang (2)

Anh không chắc khi nào em sang
Chiếc lá còn xanh nay đã vàng
Lũ chim đang dần thưa thớt vắng
Nắng giăng màn phố, nắng lang thang
 
Anh không chắc còn lần thứ hai
Ngày thênh thang, năm tháng rộng dài
Cứ cắm cúi, cứ tìm bận rộn
Để bớt thời gian nghĩ đúng, sai
 
Anh không chắc bức tranh bao mầu
Bởi yêu em như mối tình đầu
Cứ xa cách. Chưa giận hờn. Chỉ nhớ...
Mãi một mầu xanh, có bền lâu?
 
Anh không chắc đường nào đường dài
Dãi dầu lâu, chẳng ngại chông gai
Nhưng anh sợ đêm còn thăm thẳm
Ngày sau nào cũng là ngày mai...
 
Anh không chắc..., em có thế không
Ngàn ngày qua, tình cứ phiêu bồng
Hai đứa mình, mỗi người một ngả
Như chẳng cùng nhau vượt bão giông
 
Anh ước đợi chờ chẳng đắng cay
Anh ước tình mình chỉ đắm say 
Chiều sương sà xuống hòa trong nắng
Mộng ước như mờ... em có hay?
 
Anh không chắc viết những dòng này
Run rủi một ngày, em, đến tay
Tìm em như mò kim đáy biển...
Dốc cạn ly sầu, anh muốn say!

HN, 2004