StatCounter

Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013

Đêm trắng

Khẽ thôi
tiếng gió lao xao
Nhẹ trôi
nỗi nhớ lạc vào cõi đêm
Mỏng tang
một giấc mơ mềm
Lênh đênh
hồn một lần thêm hão huyền
 
Mong manh
tình ấy còn nguyên
Dở dang
cho bến với thuyền nhớ nhau
Đinh ninh
trầu đấy, đây cau
Trái ngang
cho mãi sầu đau kiếp người
 
Vô cùng
đêm vẫn cứ vơi
Xót xa
hồn chẳng muốn rời cõi mơ
Lửng lơ
buồn đến bao giờ
Ván vương
để đến hững hờ nắng mai
 
Kín bưng
cửa đóng then gài
Nghe tim
gió ở hiên ngoài vẫn lay
Ước ao
làm cánh chim bay
Tìm em khắp thế gian này...
Nhớ em!

Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013

Hãy để chiêm bao

Trời phía Đông mỗi lúc sáng dần
Đêm không mưa, loang loáng ướt sân...
Thấy khát một ngày không vội vã
Để im nghe nhựa sống chảy gần
 
Những tiếng chim ríu rít đâu đây
Có con chim cũng muốn theo bầy
Nhảy nhót rộn ràng trong ngực trái
Líu lo lời yêu gió, thương mây
 
Nắng mơ gì trên tán lá non
Lấp lánh sương muôn hạt xoe tròn
Ai qua phố áo màu như nắng
Nắng trên đường như dấu chân son

Những con đường sắp chật xe, người
Ai mơ màng ai nét môi tươi
Ai lơ đãng mơ ngày ai đến
Mà sớm nay phố giống Xuân ngời

Ai quên mùa qua góc công viên
Có kịp nhìn tia nắng đầu tiên
Nắng lượn sóng trên vòm cây đậm
Gió lưng trời, trời sắc thanh thiên
 
Mùa Xuân qua tình mình bao giờ
Thoáng chút buồn vương những câu thơ
Bâng khuâng, phố bừng lên rạng rỡ
Mà lặng sâu nghe sóng xô bờ

Em còn nhớ ban mai tình yêu
Hồn anh lộng gió, căng dây diều...
Chúng ta chẳng giận hờn, trách cứ...
Cứ vắng dần nhau giữa cô liêu...

Trong tim ngày nào, cánh buồm giăng
Mơ em về, tan những giá băng
Con thuyền vừa Xuân sang, rời bến
Mang tình yêu tới cõi vĩnh hằng...

Gió cứ khẽ cất tiếng rì rào
Hát mãi khúc quyến luyến thuở nào
Xin em về đừng qua lối cũ
Để cho tình say mộng chiêm bao

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

Đêm vắng

Đêm nay lặng lẽ căn phòng vắng
Đếm bước thời gian, tích, tắc, buồn
Tình qua ngày gió, giờ thinh lặng
Còn hỡi ai nồng say vấn vương?

Không gian nhẹ bẫng, liêu xiêu bóng
Giấc bén môi hoa hé nụ hiền
Mơ tháng năm bình yên, yêu dấu
Phố, những con đường như dáng quen

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Giấc mơ quên gửi

Tàn Đông, nắng đủ vừa se lạnh
Chắc trời để dành rét nàng Bân
Tình nồng như chỉ còn dư ảnh
Sao tim chưa vơi nhớ đôi phần

Mầm non đã nhú trên cành cỗi
Xuân về khơi mạch sống sinh sôi
Sớm nay phố bốn bề gió thổi
Dậy trong tim bao sóng dập dồi
 
Anh bây giờ không đi nhiều nữa
Nỗi nhớ em vẫn chẳng trạm dừng
Đã bao lần con tim thắp lửa
Để bao lần giấu nỗi rưng rưng...
 
Mùa Xuân anh, em là tia nắng
Thức nụ hoa yêu, mảnh hồn cằn
Khung trời anh, em làn mây trắng
Để mơ, rồi yêu, nhớ, băn khoăn
 
Phố đã ngập tràn hồng, trắng, đỏ
Vàng, tím... hoa, cây... giữa vạn người
Gác lại những buồn, lo đâu đó
Chờ, đón, mong mùa Xuân thắm tươi
 
Anh mơ tia nắng, mơ mây trắng
Muốn thoát thai, bay giữa biển trời
Làm cơn gió nhẹ trong đời lặng
Cùng nắng, mây đùa vui khắp nơi!
 
Bao giờ em nhỉ, bao lâu nữa
Như đôi chim trời tung cánh bay
Em có nghe Xuân về trước cửa
Xốn xang mơ như sớm mai này?

(Từ những bài thơ không gửi)

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

Chiều mưa đông

Phố vắng hiu, chiều mưa tái tê
Ràn rạt từng cơn gió lạnh về
Ảm đạm trời Đông không thần sắc
Dằng dặc phố dài như cõi mê

Tôi mong em như ngóng nắng Xuân
Nhớ ban mai tinh khiết, trong ngần
Nhớ đêm dài đợi vài giây ngắn
Nhớ tủi, mừng nước mắt sông Ngân

Xuân, Hạ, Thu qua, nay lại Đông
Em hay không, vật vã, chất chồng
Nhớ em... và một trời im lặng...
Hồn tôi chẳng biết có còn không

Người đã xa rồi, nay chốn đâu
Đông sang lạnh giá, buốt tim sầu
Mỏi mòn, lặng thầm... Tìm đâu bóng
Một thời xa ngái, ngóng trông nhau

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

Không đề 4

Kìa phố bừng lên, nắng, em ơi
Đàn chim ríu rít, lộc xanh rồi
Xuân như thầm hẹn màu tươi mới,
Về đi, phố mỗi mình anh côi...

Tình nhân nao nức chen dòng phố
Hoa nắng lung linh rải đất trời
Trầm ngân mấy tiếng chuông vừa đổ
Nghẹn ngào nghe tiếng lòng đang rơi

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

Sầu Đông

Ai mang cái rét mùa Đông bán
Thiên hạ chẳng mua, phố lạnh đầy
Thuyền ai chất nhớ chồng lên mạn
Sóng nhẹ cũng làm ướt tôi lây
 
Gió rét hanh hao, trời ảm đạm
Người đi hay về cũng đi nhanh
Chỉ có nỗi buồn trôi rất chậm
Năm tháng xoay vần... vẫn loanh quanh
 
Em có hay hồn tôi thiếu nắng
Quạnh quẽ, xanh xao, nhớ một người
Như trái cuối mùa, trời không lặng
Một ngày nào đó cũng lìa rơi
 
Bao giờ hết lạnh..., mùa Xuân tới
Còn giấc mơ hoa gửi gắm người?
Hồn tôi sắp lả..., dài trông đợi...
Mơ... có đến ngày được thắm tươi?
 
Chút mưa bay, không thành dòng chảy
Sướt mướt chiều trôi, mặt đất mờ
Gió ơi, cho gửi về nơi ấy
Một chút buồn này, một chút mơ