StatCounter

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

Sầu Đông

Ai mang cái rét mùa Đông bán
Thiên hạ chẳng mua, phố lạnh đầy
Thuyền ai chất nhớ chồng lên mạn
Sóng nhẹ cũng làm ướt tôi lây
 
Gió rét hanh hao, trời ảm đạm
Người đi hay về cũng đi nhanh
Chỉ có nỗi buồn trôi rất chậm
Năm tháng xoay vần... vẫn loanh quanh
 
Em có hay hồn tôi thiếu nắng
Quạnh quẽ, xanh xao, nhớ một người
Như trái cuối mùa, trời không lặng
Một ngày nào đó cũng lìa rơi
 
Bao giờ hết lạnh..., mùa Xuân tới
Còn giấc mơ hoa gửi gắm người?
Hồn tôi sắp lả..., dài trông đợi...
Mơ... có đến ngày được thắm tươi?
 
Chút mưa bay, không thành dòng chảy
Sướt mướt chiều trôi, mặt đất mờ
Gió ơi, cho gửi về nơi ấy
Một chút buồn này, một chút mơ

Yêu thầm

Yêu người, tôi lặng giấu trong lòng
Sớm nay như thấy trong nắng trong
Nắng tinh khôi, nắng như mắt biếc
Lấp lánh, hỏi rằng: nhớ em không?
 
Yêu người, tôi giấu ở trên mây
Chiều nay trời hẹp, khóm mây dày
Về đâu cơn gió mùa hoang hoải
Mây trầm..., hồn sầu bỗng nghiêng lay

Yêu người, tôi giấu ở trong mơ
Đêm qua, như nghe sóng vỗ bờ
Con sông dạt dào, bờ cát vắng
Đâu dấu chân trần? Hay sóng xô...?
 
Yêu người, tôi trót gửi trăng sao
Đêm nay, nhấp nháy những ngôi nào
Để cho khắc khoải lòng da diết
Biết người xưa giờ ở nơi nao?
 
Yêu người, tôi giấu bấy lâu nay
Mây gió, trăng sao cũng lạ thay...
Lòng như nghẹn ứ buồn dang dở
Chua chát, người đâu ở chốn này!
 
Người ơi, năm tháng hững hờ trôi
Nắng mai, người vắng, có mãi  ngời?
Sông xưa, dòng đổi, bồi thua lở
Mây trắng úa màu, sao đổi ngôi
 
Giấu người, tình ấy có phôi pha
Thương nhớ mờ phai hay đậm đà
Con tim trăn trở lời chưa ngỏ
Rấm rứt, điên cuồng, đau, tan ra!
 
Này nắng, này mây, trăng sao ơi
Xin đừng để tình tôi chơi vơi!
Người ơi, day dứt dòng sông đỏ
Những giấc mơ yêu chẳng có lời

Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012

Mưa nửa đêm mùa đông

Từng mùa qua đi chẳng còn em
có lẽ nỗi buồn như đã quen
mà phố thương em, in dấu mãi
dáng ngoan xưa, từ những giấc hiền

Có lúc lãng quên như qua đây
như gió đông xiên kim qua tay
chiều trôi xa lắm, hồn tê lạnh
để biết nhớ sao bờ vai gầy

Có cơn mưa đêm như cơn mơ
khẽ đánh thức nhớ thương ban sơ
tí tách... đệm lời chưa dám nói
tận xa xôi... nay đã phai mờ

Năm tháng như trùng dương bao la
muôn sóng cứ làm xa thêm xa...
Mưa ngưng... dư âm nghe từng giọt 
gõ phím buồn ngân tựa như là...


(từ những bài thơ không gửi)

Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012

Không đề 3

Thời gian như kẻ lữ hành thôi
Đi qua em, anh, qua cuộc đời
Lượm lặt đủ sắc màu, khuôn dạng
Khắc họa rồi, lại bỏ cuộc chơi

-----------------

Anh đơn côi, mong mãi một lần
Em về đây lòng chẳng phân vân
Mắt nhìn thẳng, đôi bờ dào dạt
Bình yên, tình anh - hãy dừng chân

Mong một ngày phố xá bừng vui
Nắng tô son trên những môi cười
Gió nhẹ còn vương mùa hoa cũ
Mắt đã thầm ánh nét xuân tươi

-----------------

Chiều nay, những góc phố, mái nhà
Mờ như hư, thực, như gần, xa
Sương trắng chẳng che lòng cô lẻ
Nhớ em, anh cứ mãi quên là...

Thứ Tư, 14 tháng 11, 2012

Em, Phố và Thu

Thôi em về nhé, chiều thu vắng
Còn tiếng chuông ngân giữa trời mờ...
Ngẩn ngơ thương mãi màu hoa trắng
Mỗi khi buồn, anh sẽ làm thơ

Phố vắng em, anh như kẻ trọ
Anh nhớ em, phố giống nhà thờ
Em ở đâu? Vạn ngày xưng tội...
Hoa sữa mùa thu cứ ngu ngơ

Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2012

Hoài vọng

Có giấc mơ nào đã xa rồi
Chiều thu lành lạnh, nhiều lá rơi
thèm khúc nhạc buồn khi tàn nắng
đời vắng... như quên hẳn tiếng cười

Có lẽ từ nay xin giấu im
nỗi buồn câm nín ở trong tim
đôi khi thổn thức, khi gào thét
khi cháy bùng lên thiêu bóng đêm

Ai bán, tôi xin mua lãng quên
nỗi buồn gọi mãi chẳng nên tên
lâu lâu thiếp ngủ trong tiềm thức
mơ cõi tình yêu... cười rất hiền

Xin những niềm đau như thoáng xa
để dấu yêu xưa mãi ngọc ngà
khi nắng vơi đi, khi mùa cạn
đường trần tôi vẫn muốn em qua

Em nghe gì chiều gió hụt hơi
tiếng yêu thương buông lơi, khép lời
anh khan tiếng nồng nàn ru mãi
biết ngày nào thắp lại tinh khôi?

Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2012

Đêm nay, anh nhớ em

Heo may lại về, Thu chớm thôi
Nỗi nhớ em chín, sắp rụng rồi
Đêm sương trắng che mờ phố nhỏ
Mai nắng đầy để nhớ hong phơi

Anh đi dọc buổi chiều hôm nay
Nhớ em như làn mây trắng bay
Ký ức như giấy chưa ráo mực
Dòng thơ bứt rứt đã bao ngày

Rất khó tìm về nơi bến xưa
Run rẩy mắt nhìn như thoáng mưa
Thương em, là nốt buồn thinh lặng
Rơi giữa trời thu, hạt nắng vừa...

Em hỡi, đi trên những lối trần
Xin mơ còn hé nụ mùa xuân
Đêm nay, da diết ru tình lặng
Mộng thấy ngoài kia trời sáng dần