Ai mang cái rét mùa Đông bán
Thiên hạ chẳng mua, phố lạnh đầy
Thuyền ai chất nhớ chồng lên mạn
Sóng nhẹ cũng làm ướt tôi lây
Gió rét hanh hao, trời ảm đạm
Người đi hay về cũng đi nhanh
Chỉ có nỗi buồn trôi rất chậm
Năm tháng xoay vần... vẫn loanh quanh
Em có hay hồn tôi thiếu nắng
Quạnh quẽ, xanh xao, nhớ một người
Như trái cuối mùa, trời không lặng
Một ngày nào đó cũng lìa rơi
Bao giờ hết lạnh..., mùa Xuân tới
Còn giấc mơ hoa gửi gắm người?
Hồn tôi sắp lả..., dài trông đợi...
Mơ... có đến ngày được thắm tươi?
Chút mưa bay, không thành dòng chảy
Sướt mướt chiều trôi, mặt đất mờ
Gió ơi, cho gửi về nơi ấy
Một chút buồn này, một chút mơ