Khi em đến, buổi chiều chông chênh lắm
Bóng thôi tròn và con nắng đang phai
Cuối hiên nhà, cơn gió chuội qua vai
Tôi đứng lặng, quên mất bài thơ cũ
Khi em đến, mảnh trăng còn thiếu nữ
Đêm chưa loang, mây vẫn đủ màu mây
Con dế mèn gáy tìm bạn đâu đây
Tôi quên mất sương đã dày... Thu muộn
Khi em đến, bao ngả lòng lộn xộn
Nhớ và quên, sớm và muộn, nghĩa đời...
Trộn trăm điều trong một chốc chơi vơi
Tôi quên mất để đất trời nghiêng ngả
Khi em đến, cây đang mùa thay lá
Trời heo may, người đã ngả thay lòng
Em - nắng hồng, cho tôi ngại sang Đông
Như vội vã, ủ trong lòng nỗi nhớ...
Rồi em đi, tôi thấy mình vô cớ
Đã có chi, mà cứ ngơ ngẩn buồn?
Em bây giờ: xa, cứ mãi xa hơn
Nhớ cũng thêm, mà mỏi mòn vô vọng...
T.B: Sau một thời gian dài, khi nhìn lại, nhungngayddaqua cảm thấy cần phải sửa lại một số từ so với lúc ban đầu mới viết bài này./.
StatCounter
Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012
Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2012
Phố, ngày mưa tháng 6
Gửi em một chút phố ngày mưa
Có ngọn gió Nam thổi trái mùa
Có cả phập phồng bong bóng cũ
Lũ sẻ lông xù cong nhánh sưa
Không em, đường phố quen như lạ
Ngơ ngác mình anh, thiếu lẫn thừa...
Như con thú nhỏ rời hang trú
Ra phố, e dè trên dấu xưa
Biết bao con phố, anh mơ em
Mơ ở ban ngày, mộng trong đêm
Dáng em anh thấy trong hình phố
Tưởng lầm..., hay lòng chẳng sao quên?
Có dăm khúc phố tựa như sông
Người, xe tránh lội, đành đi vòng
Anh chợt nghẹn lòng... xưa em bảo
Anh gầy, sao dám cõng em không?
Anh ngỡ là anh... giống như cười
Mà nghe mưa mằn mặn nơi môi...
Gió tạt xiên, làn mưa rát rạt
Sao như mưa nhắc đến tên người!
Mái phố loang mờ như sương bay
Đường mưa chưa tạnh, nước dâng đầy
Anh "cõng" một lời... thôi, chưa ngỏ
Đã trĩu hồn rồi, em có hay?
Thứ Năm, 7 tháng 6, 2012
Bằng lăng còn tím chiều tháng 6
Có buổi chiều nay... như chiều nao
Tím ngát hàng cây, gió rì rào
Có phố yên bình như giấc mộng
Ru dỗ anh, hồn say chiêm bao
Có đám mây trôi trên trời chiều
Như mảnh hồn yêu em, phiêu diêu
Có màu xanh thẳm như nỗi nhớ
Khi mơ em, anh tựa cánh diều
Có mặt hồ trong như gương xanh
Là nhìn xa thôi, rất yên lành
Có đắn đo nào trong đáy mắt
Thật gần, mới thấy nỗi mong manh
Có một người vênh mười hai giờ
Mơ em, chỉ dám gửi vào thơ
Có nửa vòng quay cùng Quả đất
Mà lòng say đến ngẩn cùng ngơ!
Lặng trời..., im gió..., chẳng diều bay
Có nỗi buồn thinh lặng bao ngày
Em ở phương nào, em có biết
Có người không rượu cũng cuồng quay!
Chiều như ươm mộng, như cợt đùa
Nhìn bằng lăng tím nhớ mơ xưa
Đơn phương anh nhấm niềm đau cũ
Nhớ đến bao nhiêu chẳng đủ vừa!
Anh nhớ, em từng thích bằng lăng
Anh biết, nhớ em... đã vĩnh hằng
Chiều viết những dòng như trễ muộn
Cậy nhờ cơn gió, đến em chăng?
Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012
Phượng buồn
Trời xanh, sót sợi mây gầy
Ban mai trong vắt, vang đầy tiếng chim
Cựa mình, nhoi nhói nơi tim
Chợt như một nỗi... chưa tìm ra tên
Nắng vàng vừa mới trải lên
Sóng xanh theo gió lượn trên cánh đồng
Ngỡ ngàng, phượng thắp lửa hồng
Nhớ em... Anh đốt cháy lòng... Anh đau...
Chẳng tin ngày ấy... xa nhau...
Sớm nay tinh khiết sắc màu... tháng Năm
Phải chi trời đổ mưa dầm
Trái tim thôi phải khóc thầm..., em ơi!
Đau.... ngày nao phượng đỏ trời
Soi đôi mắt biếc, nắng ngời tim anh
Em trao nỗi nhớ màu xanh
Dại khờ chẳng biết... Anh thành người xưa!
Cựa mình, nhoi nhói nơi tim
Chợt như một nỗi... chưa tìm ra tên
Nắng vàng vừa mới trải lên
Sóng xanh theo gió lượn trên cánh đồng
Ngỡ ngàng, phượng thắp lửa hồng
Nhớ em... Anh đốt cháy lòng... Anh đau...
Chẳng tin ngày ấy... xa nhau...
Sớm nay tinh khiết sắc màu... tháng Năm
Phải chi trời đổ mưa dầm
Trái tim thôi phải khóc thầm..., em ơi!
Đau.... ngày nao phượng đỏ trời
Soi đôi mắt biếc, nắng ngời tim anh
Em trao nỗi nhớ màu xanh
Dại khờ chẳng biết... Anh thành người xưa!
Phố, tháng 5
Hàng sấu chiều qua rải lá vàng
tháng 5 buồn thoảng như Thu sang
đường cũ ta về, người thưa vắng
nắng giọt rơi nghiêng, giọt bẽ bàng
Giấu lửa bao giờ hàng phượng vỹ
sớm nay đỏ rực gọi hè sang
Ngàn tiếng ve sầu than rền rĩ
đếm buồn, đếm nhớ dạ ta mang!
tháng 5 buồn thoảng như Thu sang
đường cũ ta về, người thưa vắng
nắng giọt rơi nghiêng, giọt bẽ bàng
Giấu lửa bao giờ hàng phượng vỹ
sớm nay đỏ rực gọi hè sang
Ngàn tiếng ve sầu than rền rĩ
đếm buồn, đếm nhớ dạ ta mang!
Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012
Vẩn vơ
Có cánh chim nhớ phố
lạc lối chiều công viên
Tuổi thơ ơi, giông gió
sao mắt em quá hiền!
Mặt trời như sóng lửa
cháy tràn trên khúc sông
Gió hoang tàn câu hứa
ngựa phi qua cánh đồng...
Chiều nao đời hoang vắng
hoàng hôn mắt em buồn
Neo thuyền trên năm tháng
anh chở oằn cô đơn
Giấc mơ anh xa mãi
Nhớ môi em cánh hồng
Em đi chưa về lại
phố anh chừng như Đông
Khi lòng tin hấp hối
buồn theo buồn nhân đôi
Lời ru nào cất vội
chiều gió bay lên trời!
Thứ Ba, 8 tháng 5, 2012
Không đề 9
Anh muốn mơ ngày đón em sang
vàng cây cơm nguội, đỏ cây bàng
hồn thơ cũng đậm hương mùa cốm
phố nhuộm màu thu dệt giấc vàng
Muốn được cùng em chia tháng ngày
kể chi sướng, khổ cùng nắm tay
để chung mơ giấc không bờ bến
để cuốn quay tình say đắm say
Rời rạc thời gian, em như quên
Ánh mắt anh trầm khi nắng lên
Nhớ em, tìm kiếm trong vô vọng
Vá víu niềm đau mãi chẳng liền
Dòng sông bên phố đã dần vơi
trách chi lời nói cũng phai phôi
Đôi khi buồn cháy hồn cây cỏ
khát giọt mùa yêu rải xuống đời
Thương ôi, những giấc mơ đơn côi
chẳng đến khi lòng ta xa xôi
Hồn phố bốn mùa mưa nắng gội
cơn gió chiều nay thổi... rã rời
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)